Howie Huang Huỳnh Văn Hào
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Howie Huang Huỳnh Văn Hào

Forum là nơi tập hợp các thông tin, hình ảnh, clip, bài viết cập nhật về diễn viên Đài Loan Huỳnh Văn Hào (Howie Huang).Thân ái đón chào tất cả các bạn cùng sở thích.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tiếng Trung qua ẩm thực
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeFri Dec 25, 2015 10:36 pm by Admin

» [2015] Phi đao hựu kiến phi đao | Huỳnh Văn Hào, Lưu Khải Uy, Dương Dung
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Nov 24, 2015 3:34 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Triệu Khuông Dẫn
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 1:23 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Trình Thiết Y
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 9:20 am by Admin

» [1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Sep 01, 2015 3:40 pm by Admin

» Hình tặng sinh nhật Hào ca
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Jul 21, 2015 3:30 pm by Admin

» Phim chiếu trong tháng
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeFri Jul 10, 2015 10:26 pm by Admin

» [Tùy bút] Hacynuhiep
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:28 pm by Admin

» Weibo 2015
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:16 pm by Admin

» [2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeFri May 15, 2015 10:34 pm by Admin

Most Viewed Topics
[1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
[2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
[1996] Thiên sư Chung Quỳ| Kim Siêu Quần, Phạm Hồng Hiên, Huỳnh Văn Hào
[1997]Mã Vĩnh Trinh | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Du Tiểu Phàm, Phạm Băng Băng
[2011]Hạ gia tam thiên kim |Trương Mông, Trần Sở Hà, Đường Yên, Huỳnh Văn Hào
Hào môn hội ngộ
[1998]Đa tình đao | Huỳnh Văn Hào, Hà Mỹ Điền, Cung Từ Ân, Lâm Vĩ
[1988]Võ lâm ngũ bá | Huỳnh Văn Hào, Trần Ngọc Liên
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm
[2007]Hào môn bản sắc | Huỳnh Trọng Côn, Huỳnh Văn Hào, Ông Gia Minh

 

 [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 4:40 pm

Một đời yêu, một đời hận

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 06-8

Một đời yêu.
Một đời hận


Hai mươi năm khắc khoải chờ những khoảnh khắc em cô đơn, em tuyệt vọng để van xin chút tình mà em chẳng đoái hoài. Câu nói cửa miệng của em vẫn là : “Thà rằng tôi chết…” Đôi mắt của em vẫn chỉ có một tia nhin… kinh hoàng, khiếp hãi…Tôi đáng sợ như thế sao?

Nếu em biết tôi đã quỳ trước Nhan Vũ Dương cầu khẩn anh ấy nhường lại mối duyên lành mà tôi mong chờ từ thời thơ ấu… Nếu em biết tôi đã nhắm mắt thu hết can đảm làm theo lời dặn của mẹ em là giết một sinh vật nhỏ nhoi, vì tưởng như vậy thì sẽ có được em…Tôi ngây thơ quá, khờ khạo quá phải không em? Tôi làm sao biết được ý nghĩ thâm sâu của bà chủ đầy quyền lực ấy, tôi chỉ biết hành động vì một tình yêu giản dị, mà đã yêu thì người ta sẽ không từ chối bất cứ điều gì, dù một phần ngàn, một phần triệu hy vọng tôi cũng phải thử.

Lần đầu tiên tôi làm điều ác, tôi đập chết con chó nhỏ với đôi tay dính đầy máu cũng là lúc tôi giết chết sự lương thiện của mình. Mà không, đâu phải tôi cố ý, chính lão phu nhân đã lạnh lùng lột trần cái ác trong con người tôi. Bất công thật. Người ta ai chẳng có 2 mặt sáng tối thiện ác, nếu phần thiện tâm được nâng niu sẽ may mắn thành người tốt, còn khi cái ác được phơi ra một cách thảm hại dưới ánh sáng mặt trời liệu người ta còn níu giữ kịp sự thiện lương không?

Một lần yêu
Một đời hận.


Dưới ánh đuốc hoa, tôi là kẻ trộm. Nhưng em đã mỉm cười mà, đối với em tôi và Vũ Dương đâu có khác gì nhau? Em chỉ tuân lệnh mẹ cha thành hôn với Vũ Dương, trái tim em chỉ có thứ tình cảm mơ hồ theo khuôn phép lễ giáo, em e lệ đến mức không dám nhìn mặt người mà mình trao thân gửi phận… vậy sao em tàn nhẫn xua đuổi khi biết đó là tôi chứ không phải Vũ Dương? Tôi vô sỉ độc ác lắm sao?

Phải, tôi là kẻ ác. Vì chỉ có tôi ôm ấp một mối tình sâu nặng, duy nhất, suốt đời, còn các người chưa hề yêu ai. Vũ Dương sẵn sàng nhường duyên cho tôi, đối với anh ấy, cưới em cũng được mà không cưới cũng không sao. Còn em, mẹ cha đặt đâu em ngồi đó, thản nhiên trong trắng, không chút vương vấn tơ tình. Các người giản dị quá, an phận quá, nhưng tôi thì không thể. Tại sao tôi lại yêu một cách cố chấp rồi đốt cháy đời tôi và cuộc đời những người quanh tôi?

“Có thể em không yêu tôi, nhưng em sẽ không quên được tôi. Tôi muốn em hận tôi, tôi muốn mỗi lần Vũ Dương chạm đến em, em đều nhớ đến tôi”…

Nếu tôi biết suốt 20 năm em không cho Vũ Dương chạm đến em vì mặc cảm tội lỗi, nếu tôi biết em không dám nở nụ cười với Vũ Dương dù em rất muốn, chắc tôi rất hả dạ và không cần chất chứa hận thù để bày đủ mưu ma chước quỷ hại nhà họ Đinh, hại Vũ Dương. Tôi hận vì nghĩ rằng Vũ Dương có tất cả còn tôi thì không, tôi hận vì hàng ngày chứng kiến người huynh đệ của tôi có vợ đẹp, con ngoan, còn tôi chỉ lặng lẽ như bóng ma chờ đợi trong tuyệt vọng. Nếu tôi biết suốt 20 năm em đau khổ tột cùng, nếu tôi biết 20 năm Vũ Dương là người đàn ông bất hạnh nhất trên đời…

Một khối tình chung
Một thiên tình hận


Suốt hai mươi năm, tôi chỉ cho Đinh gia thấy bộ mặt nhẫn nhục phục tùng của tôi. Suốt 20 năm em chỉ nhìn thấy gương mặt trâng tráo của tôi, ánh mắt lạnh như băng giá của kẻ yêu tuyệt vọng hóa cuồng hận. Suốt hai mươi năm tôi chỉ cho chính mình thấy sự mưu mô, nham hiểm, tính toán bộc lộ trên đôi môi căng thẳng, khóe nhìn hằn hộc của một con hổ phục trong rừng sâu chờ đến khi ăn tươi nuốt sống cho bằng được miếng mồi ngon. Nhưng có ai thấy niềm đau của tôi, tình yêu của tôi khi chờ đợi em không?

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Nanvinunhihong

Những âm mưu toan tính của tôi suốt bao năm đều bị Vũ Dương hóa giải bằng lòng tốt, sự trong sáng của anh ta. Nhưng rồi con người rất ôn hòa và tốt bụng đó đã đánh tôi để bảo vệ người mà anh ta yêu. Thế là anh ta cũng đã hiểu, đã đau như tôi vậy, bởi nếu yêu chân thành thì người ta sẽ chồm lên thật hung bạo khi có ai toan chia cắt mối tình ghi tâm khắc cốt của mình. Lúc anh ta lồng lộn lên vì sợ mất người yêu, sao tôi bình tĩnh đến thế? Ừ, huynh đệ tốt, anh chỉ mới đau khổ vì yêu một lần thôi mà, còn tôi, suốt 20 năm nay, tôi không ngừng đau khổ, đau đến chai sạn, hóa đá, đau đến đánh mất chính mình.

Một đời yêu
Một cơn bão hận.


Tôi thành công rồi đó. Tôi đã xúi giục đứa con trai của Vũ Dương oán hận, chống lại cha nó. Tôi đã xô đẩy Vũ Dương ly dị với em để cưới người anh ta yêu. Tôi chiếm được công ty rượu nhà họ Đinh. Đinh gia bảo tôi không phải là người. Nhưng họ quên rằng ngày xưa họ đã kích thích cho thú tính của tôi tháo cũi sổ lồng khi buộc tôi giết con chó nhỏ rồi cười nhạo sự ngu khờ của tôi. Và rồi bao năm họ tán thưởng thủ đoạn của tôi, sự tàn nhẫn của tôi miễn sao có thể giúp họ làm giàu trên nước mắt của những người sa cơ lỡ vận. Chưa ai thấy và ủng hộ nét thiện lương duy nhất của tôi, đó là mối tình chung thủy đến mù quáng trọn đời đối với em. Nhất là em, em càng không hiểu.

Tôi có được tất cả mà vẫn không có em. Tôi mất hết tính người rồi, chỉ nghĩ đến hủy diệt. Bàn tay run rẩy, ngập ngừng giơ tảng đá ngày xưa bây giờ cầm dao mà không hề run, không hề băn khoăn hối hận. Một kẻ sát nhân, một con thú dữ, nhưng không phải tự dưng vô cớ mà đó là trái đắng của tình yêu và nỗi hận hai mươi năm.

Một đời yêu
Một lần nguôi hận…


“Đừng giết nó, nó là con anh”…
Chỉ một lời sét đánh ngang trời đó đã trả lại cho con thú đang hăng máu cuồng sát ánh mắt của một con người. Thì ra mọi người cũng đau khổ suốt bao năm, đau khổ còn hơn tôi vì họ vô tội. Em không dám nhận hạnh phúc, cũng không dám thổ lộ nỗi nhục ngày xưa, đành gánh chịu oan khuất trọn đời xuân trẻ. Vũ Dương nuôi con của người khác, chua xót hoang mang mà đến trước lúc chết mới hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện. Thì ra người ta có thể khổ đau mà không biến chất, không thành thú dữ như tôi.

Nhưng ông trời cũng không đối xử quá tệ đối với tôi. Em đã đến gặp tôi trước giờ hành quyết, em nói em quên quá khứ rồi, em không còn đau khổ nữa. Vậy là đủ, miễn là em không còn đau khổ, tôi có chết trăm ngàn lần cũng cam lòng. Lần đầu tiên em nghe tôi tỏ tình mà không kinh hãi, không đuổi xua, thì mối tình này dù em có nhận hay không cũng đã rất trọn vẹn.

Tôi không trắng tay, số phận đã tặng tôi một món quà vô giá để đền bù cho mối tình tuyệt vọng: con trai của tôi!
Đứa con mà thật ra nhiều lúc đã tin tôi, mến tôi hơn cả Vũ Dương dù tôi luôn dùng lời ngon ngọt để lôi kéo, lừa phỉnh nó.
Đứa con mà tôi hành hạ, suýt giết chết vì tưởng rằng nó là con của Vũ Dương.
Nếu nó hận tôi, không nhận tôi cũng là lẽ thường tình.
Nhưng giờ phút chót, khi tôi lê chân trong xiềng xích đi trên đoạn đường còn lại của mình, nó đã gọi một tiếng: “Cha!”

Cảm ơn con đã tặng cho cha một nụ cười thanh thản duy nhất.
Hạnh phúc mong manh trong một giây ngắn ngủi cũng vẫn là hạnh phúc.


[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 160


Được sửa bởi Admin ngày Sun Oct 27, 2013 8:44 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 4:51 pm

Hình anh Hoài Ân:

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm U2599P28T3D2729916F346DT20091014162506

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 4c5b3262t5e19c1e68607

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm U2599P28T3D2729900F346DT20091014162359

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 4545532-1951874

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 4c5b3262t6fcf604b0aee

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm U2599P28T3D2729904F346DT20091014162420-1
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 4:53 pm

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 167

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 34cbecef0f6a6af4cf1b3ec7

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 13-1

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 11-1

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 10-3

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 09-2
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 4:55 pm

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 08-3

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 07-3

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 06-4

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 05-4

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 04-4
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 4:57 pm

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 03-3

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 02-4

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 01-4

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 17_4_8e1415459a3cdaf

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 17_4_f6617273e58895c

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 17_4_d396f392d27768e


Được sửa bởi Admin ngày Mon Jun 13, 2011 5:10 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Jun 13, 2011 5:01 pm

Một số banner, poster phim Nan vi nữ nhi hồng:

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 4c5b32624604bcac8e257

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 567735028026374588

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Poster

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 1263933629423

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm S5640T1255685826203
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Jun 14, 2011 9:48 am

Nghĩ về Phùng Hoài Ân

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 17_4_8e1415459a3cdaf

Để dịch phim, mình tìm đến rất nhiều tóm tắt phim trên các trang web để nắm vững nội dung hơn, để thu thập nhiều từ vựng có liên quan đến chuyện phim nhằm bổ sung cái vốn liếng tiếng Trung quá ít ỏi của mình. Trong các tóm tắt phim, người ta nói gì? Dĩ nhiên là tập trung vào các nhân vật chính để dẫn dắt mạch chuyện, nói về Phùng Hoài Ân thì chỉ có các chi tiết này thôi:
“Đại tiểu thư Đinh Dĩ Bạch trong ngày cưới, bị dưỡng tử của Đinh gia cưỡng hiếp (dùng chữ cưỡng bạo)”
“Phùng Hoài Ân tính tình thâm hiểm, mưu tính đoạt sản nghiệp của Đinh gia, lợi dụng mâu thuẫn giữa Vũ Dương và Trung Tín, giữa Mộng Tuyền và Dương Hồng, còn cấu kết với ký giả Chu Hoa Đức đưa hình chụp cảnh thân mật giữa Mộng Tuyền và Vũ Dương lên báo, rồi giao tận tay Dương Hồng, Trung Tín, Dĩ Bạch”….
“Phùng Hoài Ân bắt cóc Dĩ Bạch, định giết Trung Tín”….

Đúng nội dung phim là như thế, nhưng xem phim thì sẽ thấy nhiều hơn. Vì sao Hoài Ân tàn ác, vì sao anh ta giết người không gớm tay, vì sao anh ta vong ân bội nghĩa? Anh ta có đố kỵ, có ghen ghét với Vũ Dương thấu xương nhưng không phải vì vốn có bản tính xấu xa mà vì những nguyên nhân sâu xa hơn nhiều lắm. Lần đầu tiên coi một vai phản diện mà mình thấy đau vì nhân vật ấy đã bị đánh cắp một phần quan trọng nhất của tâm hồn con người: sự thiện lương.

Anh chưa từng được dạy rằng phải làm một người tốt

Ánh mắt sáng rực, hăm hở, khao khát, chất chứa cả tình yêu và tham vọng
Nụ cười hy vọng rạng ngời, thô mộc của một chàng trai chất phác
Nỗi băn khoăn, thảng thốt, run sợ khi lần đầu bị buộc nhúng tay vào máu

Vũ Dương, anh nói xem, tại sao Phu nhân lại dùng phương thức tàn độc này để buộc chúng ta thi với nhau?

Anh cũng biết giết con chó thân thiết nhất của mình là tàn độc, anh đã nhắm mắt, nghiến răng để làm theo ý người đàn bà thâm hiểm ấy, để đôi tay nhuốm máu chảy ròng ròng một cách đáng sợ, báo hiệu cả cuộc đời u tối, đầy máu và hận thù của một kẻ tay sai.

Phim cũng lý giải tại sao cùng sống trong gia đình Đinh gia nhưng Vũ Dương vẫn giữ được bản tính thiện lương như sen trong bùn còn Hoài Ân biến thành kẻ ác, bởi vì Vũ Dương còn mẹ ruột và anh có thể nhận được những lời giáo huấn tốt đẹp đủ để chống chỏi với cái ác tại Đinh gia, còn Hoài Ân là một cô nhi, chỉ biết có Đinh gia, chỉ lấy lời dạy của Đinh phu nhân làm khuôn vàng thước ngọc.

Phu nhân đã dạy con rằng, thương trường cũng như chiến trường, phải lạnh lùng như sói lang mới có thể giành phần thắng…

Để rồi nhận được cái nhãn hiệu phũ phàng từ miệng của bà chủ:

Quả nhiên là sói lang, rất lạnh lùng…
Cậu đối với con chó nhỏ thân thiết nhất của mình mà còn ân đoạn nghĩa tuyệt, thì giao Dĩ Bạch cho cậu, ta làm sao yên tâm được?


Không, mình không tin Phùng Hoài Ân sẽ ân đoạn nghĩa tuyệt với Dĩ Bạch, vì chuyện phim đã cho thấy suốt đời anh chỉ nghĩ đến Dĩ Bạch, cho dù không được yêu và luôn bị mắng chửi, chà đạp. Nhớ mãi ánh mắt hàm ơn của Hoài Ân trong giờ phút sau cùng khi được Dĩ Bạch tha thứ.

Tất cả những gì tôi làm, thực ra là vì tôi yêu em…
Miễn là em không còn đau khổ nữa, thì tôi có chết trăm ngàn lần cũng bằng lòng.


Con người độc ác ấy đã thủy chung với một người phụ nữ duy nhất với suy nghĩ đơn thuần rằng:

Anh là tân lang của em, em là tân nương của anh
Anh là người đàn ông đầu tiên của em…


Khi anh nói thế, chính anh cũng xem Dĩ Bạch là tân nương của mình, là người đàn bà đầu tiên và duy nhất của mình, mãi đến 20 năm sau, anh vẫn kiêu hãnh nhắc “Người đàn ông đầu tiên của em là anh kia mà” để bị tạt nước vào mặt!

Anh chưa từng biết cách bày tỏ tình yêu

Được dạy rằng phải lạnh lùng hay phải khép nép dưới quyền lực của bà chủ tàn ác, anh không biết cách bày tỏ tình yêu. Khi anh quỳ xuống van xin Vũ Dương nhường cho mình cơ hội làm con rể Đinh gia, anh đã không nói anh yêu Dĩ Bạch, những gì anh nói đều chân thật nhưng chưa diễn tả đầy đủ nội tâm sâu kín của mình.

Anh còn có một người mẹ của riêng anh, một mái nhà để về, còn tôi chỉ có một mái nhà là nơi này, nếu tôi không cưới được Dĩ Bạch, tôi chỉ còn chờ lúc rời khỏi Đinh gia thôi…

Giá mà anh nói thật về tình yêu của mình như lúc anh giơ tảng đá lên và thu hết can đảm tự khuyến khích mình: “Vì Dĩ Bạch, không điều gì là mình không làm được…”, thì chắc Vũ Dương sẽ không nỡ nào nhận lời cưới người con gái mà bạn mình đem lòng yêu.

Anh không cưỡng đoạt, “cưỡng bạo” như phần tóm tắt phim đã ghi, chắc là anh phải rất dịu dàng, trân trọng vì Dĩ Bạch đã mỉm cười hài lòng khi chưa kịp nhìn rõ người quan hệ với mình là ai. Nhưng trước sự giận dữ của Dĩ Bạch, anh chỉ biết nói những lời vụng về.

Anh thật lòng yêu thích em, từ nhỏ đến lớn, anh thật lòng yêu thích em.
Cho dù bây giờ em không có tình, nhưng em đã là người đàn bà của anh rồi


Nhưng không kém phần thiết tha:

Anh không chỉ muốn có con người em, anh còn muốn có trái tim em
Chúng ta hãy rời khỏi nơi này, hãy tin anh, anh không để cho em khổ đâu.


Và chỉ nhận được được những lời nguyền rủa:

Anh là đồ súc sinh, anh không phải là người…

Giá như anh được yêu? Giá như anh được biết mình có một đứa con?

Anh đã chọn thù hận
 
Bởi vì Đinh gia chưa từng chỉ cho anh con đường nào khác hơn. Người ta dạy anh làm sói lang mà còn mong anh đừng ân đoạn nghĩa tuyệt sao?

Phải, tôi không phải là người
Là do mẹ cô dạy đó
Ai còn có thể là người được
Các người đã lấy mất con người trước đây của tôi
Tôi chỉ là một món đồ chơi trong tay Đinh gia…

Anh thành người ác vì hận mình là đứa học trò giỏi nhất của Đinh phu nhân nhưng bị bà ta khinh bỉ và chà đạp. Cái ác của Hoài Ân là do cố ý gieo thù chuốc oán cho Đinh gia, biến Đinh gia thành đáng sợ trước mắt mọi người, và được Đinh phu nhân ủng hộ. Nếu chỉ muốn tài sản, Hoài Ân có thể dễ dàng bòn rút tiền bạc và xa chạy cao bay xây dựng sự nghiệp riêng, nhưng anh lại cam chịu phục tùng Đinh gia 20 năm chỉ vì yêu và hận. Thủ đoạn vu cáo, chia rẽ của anh ta, sự hung bạo, cuồng sát của anh ta đều tích lũy từ sự rèn luyện của Đinh phu nhân, trở thành một hậu quả tất yếu. Lời trách mắng của bà ta thật trớ trêu hài hước, “không phải là người”, “vong ân bội nghĩa”, một người lạnh lùng không từ thủ đoạn nào như Đinh phu nhân mà hy vọng có người trọn tình nghĩa, trung thành với mình sao?

Tất cả do Hoài Ân gây ra, anh ta giết người thì đền tội là tất nhiên. Nhưng còn bàn tay đã chỉ huy cái ác trong bóng tối suốt 20 năm, những lời lẽ lạnh lùng tự gieo oan nghiệt cho gia đình mình, con cháu mình thì ai sẽ xử tội? Hoài Ân đã biết hối hận và ra đi thanh thản, còn người suốt đời xử sự mâu thuẫn, gây sai lầm, hận oán khắp vùng sao không thấy nhắc tới?

Ánh mắt u uất đau xót giữa muôn vàn lời chúc tụng tiệc cưới như từng nhát dao đâm xuyên vào tim
Ánh mắt hoảng loạn, cay đắng khi tình yêu thiết tha bị từ chối.
Ánh mắt lạnh lùng, trâng tráo che giấu tình yêu tuyệt vọng
Ánh mắt ngỡ ngàng khi biết mình có một mối thâm tình
Ánh mắt thiết tha băn khoăn hối hận vì biết mình làm khổ cả đời người mình yêu quý nhất
Ánh mắt rạng ngời thanh thản khi nhận món quà cuối cùng của cuộc đời.

Nụ cười khát vọng đầu tiên
Nụ cười hãnh diện cuối cùng



[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm 17_4_f6617273e58895c


Được sửa bởi Admin ngày Sun Oct 27, 2013 8:43 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Sep 03, 2012 10:55 pm

Nhiều người vẫn khen ka đóng vai Phùng Hoài Ân đẹp, nhìn gần thì đúng ka có đôi mắt màu nâu nhạt trong vắt rất đặc biệt, Phùng Hoài Ân có vẻ đẹp băng giá nhưng quyến rũ:

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h58m55s180

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h57m42s228

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h56m45s165

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h48m32s92

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h53m48s190

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h50m03s225

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h56m02s2

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h51m49s24

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h54m16s200

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h49m38s244

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h52m35s168

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap-2012-03-03-20h50m27s215
Về Đầu Trang Go down
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Sep 25, 2012 7:33 am

Nhật ký dịch Nan vi Nữ nhi hồng
Chân tình và giả tình

Chân tình không hoa mỹ. Lời của chân tình có khi không ngọt ngào dễ nghe. Vì yêu thương nhiều thì kỳ vọng nhiều. Dồn hết tâm huyết lo lắng cho một người thì dễ tức tối khi người đó không đáp lại tấm lòng của mình như mình vẫn hình dung. Yêu cho roi cho vọt…

Giả tình thì lời nào cũng đầy toan tính dụng ý. Bởi vậy lời của giả tình rất êm tai, nó được thốt ra để ru hồn người vào cơn mộng mị, mê hoặc. Nghe lời giả tình nếu không cảnh giác sẽ bay tuốt lên chín từng mây để rồi té giập xương lúc nào không hay. Ghét cho ngọt cho bùi…

Đó là cảm xúc của Hacy khi đọc thấy những đoạn nói chuyện của cha con Vũ Dương-Trung Tín và Hoài Ân – Trung Tín. Chân tình là tình cha con giữa Vũ Dương-Trung Tín, giả tình là giữa Hoài Ân-Trung Tín.

Vũ Dương cố gắng kiếm tiền cho Trung Tín ăn học suốt 10 năm, với kỳ vọng lớn lao là con sẽ học được những kiến thức tiên tiến, sẽ có phẩm chất tốt về xây dựng công ty rượu Đinh gia theo khuynh hướng mới, tốt đẹp hơn con đường làm ăn nhuốm đầy máu và nước mắt mà anh buộc phải mắt lấp tai ngơ trong bao năm qua. Anh nén lòng thương nhớ con, bằng lòng xa con để rồi nhận lãnh những lời lẽ phũ phàng của đứa con mình thương yêu nhất. Cái đau nhất là Trung Tín luôn nói ra những lời chạm vào nỗi lòng sâu kín nhất của anh.

Ông không cần tôi. Tôi là cái đinh trong mắt ông, là hòn đá vướng chân trong mắt ông
Ông tống tôi đi vì sự nghiệp của ông
Mười năm trước ba đã đuổi con đi, mười năm sau ba còn muốn khống chế con
Con không muốn làm con của ba nữa


Vũ Dương không phải là cha ruột của Trung Tín. Những điều mà Trung Tín nói, có lẽ những người cha ghẻ khác đã làm nhưng anh thì không. Anh coi Trung Tín như con ruột của mình. Trong một bộ phim khác, mình có nghe được câu này: “Cái khác nhau giữa một người cha ruột và một người cha dượng là cha dượng không dám đánh mình, mắng mình, cho nên mình luôn cảm thấy khoảng cách với ông ấy, biết ông ấy mãi là người xa lạ.” Vũ Dương thì mắng con, nghiêm khắc với con vì đối với anh đó thật sự là tình máu mủ cho dầu anh từng tức uất lên khi bị Dĩ Bạch hiểu lầm khi định cho con đi du học “Tôi không có tư cách, vậy người nào có tư cách? Hắn ta là ai? Sao không gọi cái người có tư cách ấy ra mà lo đi?” Có thể nói Vũ Dương đã ở lại Đinh gia ngần ấy năm là vì Trung Tín chứ không phải vì ai khác như lời anh nói với Dương Hồng “chờ Trung Tín trưởng thành, tiếp nhận công ty rượu Đinh gia rồi anh sẽ tìm lại tự do”.

Cái anh chàng Trung Tín đáng ghét thật. Anh ta mắng cha mình xa xả, hỗn hào hết chỗ nói, nói lý sự “ăn miếng trả miếng” chan chát.

Ba là ba của con
Ba phải chịu đựng tánh của con
Đó là số mệnh của ba!


Nhưng khi vỡ lẽ, thì ra anh chàng đã gắng học để thi tốt nghiệp sớm nửa năm, mong kịp về dự sinh nhật của cha thì mới biết Trung Tín cũng thương nhớ cha mình vô cùng và không hề giận cha. Màn kịch “bắt cóc tống tiền” anh dựng ra trong buổi tiệc sinh nhật của Vũ Dương chẳng qua chỉ nhắc về kỷ niệm ngày xưa và muốn cho cha mình một bất ngờ lớn, nhưng lại thấy Vũ Dương quá bình tĩnh, không lo cuống cuồng lên như anh hình dung, Trung Tín thấy bị hụt hẫng, xúc phạm nên tranh cãi với cha và cũng không thèm nói mình đã tốt nghiệp, để Vũ Dương một mực mua vé tàu buộc anh về Anh Quốc. Giận hờn là thế nhưng chỉ cần cha hiểu anh và nói ngọt là anh quên sạch, lại vui vẻ quấn quít bên cha ngay, nhất là anh rất phục tay nghề chuyên môn của cha trong việc làm rượu.

Còn Hoài Ân toan tính lợi dụng Trung Tín để hất cẳng Vũ Dương và dễ bề thao túng. Cho nên lời nói của anh ta ngọt như mật dù âm điệu trầm lạnh như…ông kẹ nói chuyện. Đặc biệt là tuy ru ngủ Trung Tín nhưng những lời đó lại xuất phát từ tâm tình chân thật của Hoài Ân nên rất bùi tai: “Như chú Hoài Ân đây, từ nhỏ đã là một cô nhi, đến cha mẹ của mình hình dáng ra sao, chú cũng chưa từng thấy qua. Đến khi nên người, muốn tận tâm hiếu thuận với họ, mà không biết đi đâu để tìm người…” và biết lựa lời cho Trung Tín bình tĩnh suy xét lại khi nghe Tín than về 10 năm sống khổ sở nơi đất khách quê người:

Vậy thì con đã biến đổi
Bây giờ con đã trở thành kiên cường hơn, độc lập hơn
Vậy chẳng phải đa phần là nhờ sự cô đơn tột độ đó sao?
Con tự mình nghĩ xem
Nếu như con không ở Anh Quốc
Chịu đựng mười năm trui rèn như con nói
Thì bây giờ con biến thành người như thế nào rồi
Rất có thể sẽ biến thành một cậu ấm coi trời bằng vung
Nếu để con chọn lại từ đầu
Con có chọn kiểu sống như vậy không?


Ui, tình yêu lý tưởng của Hacy làm …tham vấn hay quá, đúng nguyên tắc luôn, là không phê phán, chê bai hay bênh vực ai mà chỉ dựa trên lời nói của người đó, giúp họ soi rọi lại vấn đề, tự vượt qua khủng hoảng bằng cách nhận ra giá trị của chính mình và người xung quanh! Dụng ý thì ….nham hiểm nhưng đầy sức thuyết phục, có phải chính vì anh ta cũng đã kiên cường trong cô đơn suốt hai mươi năm dù chỉ để yêu và hận nên những lời nói đó vô cùng thấm thía và giúp cậu nhóc Trung Tín phấn chấn lên ngay, điều mà Vũ Dương khổ sở nói tới nói lui nhưng không sao làm được. Thì ra nếu Hoài Ân muốn, anh ta có thể nói rất hay, chả bù ngày xưa (và sau này nữa) với Dĩ Bạch toàn nói những câu vụng về, thô thiển, cái gì mà “em là người của anh rồi” “đừng nói là chó, làm trâu ngựa cũng được”(!!!), một lần nữa chứng minh, khi yêu thật lời nói dễ thô vụng vì quá xúc động, lúng túng, lo sợ không biết làm sao cho người ta hiểu mình còn khi giả dối thì người nói đã có sẵn mưu đồ, rất bình tĩnh, và cũng đã tìm hiểu rõ đối phương nên nói ngọt rất dễ dàng.

Không chỉ Hoài Ân mà cả Dĩ Bạch đối với Vũ Dương cũng vậy, mỗi lần cô tìm cách nói chuyện, chia sẻ với anh toàn nghe lãng xẹt, làm Vũ Dương bực thêm, vì cô không sao tìm được lối đi vào tâm hồn của Vũ Dương, vì hoàn cảnh trớ trêu của cô mỗi khi nói ra thì những lời lẽ quan tâm, thân thiện của cô biến thành sự áp đặt mà cô nhận ra ngay nhưng không sao làm khác. Dĩ Bạch thật sự yêu Vũ Dương nhưng không sao bày tỏ được tình cảm của mình.

Hic, hic, tội nghiệp Hào ca, mấy tập đầu toàn xẹt ra một chút rồi vô, lời thoại thì ít, chỉ được diễn ánh mắt thôi, nhưng cũng thấy được tất cả các âm mưu xúi giục người dân trong vùng quấy rối Đinh gia toàn do Hoài Ân giật dây cả.
Về Đầu Trang Go down
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Sep 25, 2012 7:35 am

Nan nhi nữ nhi hồng tập 29

Chợt thấy mắt cay cay


[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Vlcsnap2011121313h09m39

Lâu rồi mới dịch tiếp trả 2 tập chót Nan vi nữ nhi hồng.
Hai tập chót, vai Phùng Hoài Ân của ka diễn khá nhiều. Từng nói, dù Hacy yêu phục rất nhiều vai của Hào ca, nhưng mà Hacy rất muốn gả cho anh Hoài Ân.
Dù rằng vai này ka rất ít đất diễn, đạo diễn, biên kịch ác cảm với anh Hoài Ân quá nên không cho anh nhiều cơ hội để bộc lộ những uẩn khúc sâu xa trong tâm hồn mình, trong khi đó có nhiều nhân vật có dịp giao đãi khá nhiều mà từ đầu đến cuối tâm lý chẳng có phát triển biến đổi gì cả.
Nếu giao vai Phùng Hoài Ân cho một diễn viên khác, chắc chắc họ sẽ theo đúng trình tự kịch bản biến vai này thành ra cùng gian cực ác rồi, tình tiết là vậy mà: hiếp dâm cô dâu trong đám cưới của bạn, âm mưu hại chủ, đốt nhà hại người, ăn hiếp ông bà già, thanh thiếu niên...để chúng ta chỉ có ghét vai đó thôi.
Nhưng với tất cả những hạn chế đó, ka vẫn làm nên một vai hay, được khán giả bên TQ và bên ta đánh giá cao, thậm chí có bạn vốn muốn coi anh Nhan Vũ Dương (vai của Kính ca) nhưng lại bị anh Hoài Ân dụ dỗ. Bởi vì ka đã tạo nên thần sắc riêng biệt cho vai diễn, Hoài Ân có vẻ đẹp băng giá, khiến người đối diện gần như bị đông cứng lại, nhưng dằng sau đó là một trái tim nhiệt tình và nỗi đau sâu sắc, đến mức lúc ka không cần tỏ ra ác độc thì lại làm chúng ta đau đến xé lòng (hà hà, đây cũng không phải là lần đầu tiên, không phải lần duy nhất)

Đúng là không phải lần duy nhất ka bắt chúng ta phải yêu người xấu. Nhưng với các anh Lương Kim Bảo, Đàm Quán Nhất, Hàng Kính Đình, xem cũng rất cảm động nhưng mình kèm theo một nụ cười kín đáo để tán thưởng sự thăng hoa nghệ thuật của ka trong vai diễn. Còn với anh Hoài Ân, con người gần như thoáng qua bên lề cuộc sống gia đình họ Đinh, ít có dịp bộc bạch thì mỗi sự bộc bạch của anh đều làm mắt mình cay cay. Hình như mình luôn hiểu anh, vì nỗi đau anh trải qua, mình biết, mình từng được thể nghiệm trong đời.

Một trong những xúc phạm lớn nhất trong đời người là bị người khác phủ nhận tình cảm.
Tại sao mình cũng muốn sống tốt như mọi người mà bị bà chủ phán mình là kẻ tàn độc, bất chấp thủ đoạn, không đáng tin.
Tại sao mình yêu thật lòng mà cô gái ấy coi mình là cầm thú, vô sỉ.
Tại sao người bạn đó đã có tình yêu khác rồi, mình muốn có cơ hội với người phụ nữ mà anh ta kiên quyết dứt bỏ, mà anh ta lại nói: “Anh không bao giờ có cơ hội đâu!”
Tại sao mình bỏ công sức cho gia đình đó nhiều như vậy, mà họ luôn muốn tìm cơ hội hất cẳng mình, coi mình là người ngoài?
Tại sao mình lại lặng lẽ làm cái bóng bên đời mà không ai quan tâm mình nghĩ gì, mong ước điều gì?

Nhất là tập 29.
Khi biết Dĩ Bạch đồng ý ly hôn với Vũ Dương, Hoài Ân hăm hở nói Dĩ Bạch hãy cho anh một cơ hội để chứng tỏ anh có thể đem hạnh phúc cho cô.
Anh là kẻ mặt người dạ thú, không bằng cả súc sinh
Cho anh biết, dù tôi có gả cho kẻ hạ tiện, gả cho kẻ góa vợ, ăn máy, tôi cũng không gả cho một tên cẩu nô tài không bằng cầm thú như anh.

Nghe những câu nói đó, mắt anh căng mọng nước mắt, gương mặt căng ra vì đau khổ cực độ, cố nghiến răng, khép mắt lại, nhưng quyết không làm hại đến cô. Hào ca diễn xuất tuyệt quá, và mình thật sự cay mắt với đoạn đó.
Phùng Hoài Ân, quả thật là em rất muốn gả cho anh.

Ngoại trừ việc vào phòng hoa chúc quan hệ trước với Dĩ Bạch, mà cũng êm ái nhẹ nhàng khiến cô dâu cười toe toét trước khi nhận ra anh, chứ không phải là cưỡng hiếp, thì anh không hề làm tổn thương cô.
Anh quyết không để em rơi một giọt nước mắt nào nữa.
Khi anh biết Dĩ Bạch và Vũ Dương không hạnh phúc, anh mới mạnh dạn tiến tới. Ừ thì có những lời khiêu khích, nhưng là vì Dĩ Bạch muốn đuổi anh khỏi Đinh gia, còn khi cô bị tai nạn, anh vẫn âm thầm theo dõi, âm thầm nói lời xin lỗi, âm thầm quan tâm. Đáng lẽ anh có thể tiếp tục lợi dụng mấy tấm ảnh do Chu Hoa Đức dàn dựng để đẩy nhanh cuộc hôn nhân của Dĩ Bạch đến bờ sụp đổ, nhưng anh lại giết hắn để bịt miệng chỉ vì không muốn hắn tiếp tục làm tổn hại Dĩ Bạch. Anh có thể nhốt Dĩ Bạch với cha mẹ cô khi buộc ông bà này ký giấy giao tài sản, nhưng anh lại không hề động đến cô, để cô đi tự do, vì vậy Dĩ Bạch mới có thì giờ báo cho Vũ Dương và cảnh sát đến can thiệp.

Thật là tàn độc, đến con chó nhỏ thân thiết của mình mà cũng ân đoạn nghĩa tuyệt, làm sao ta giao con gái cho cậu được?
Bà lầm rồi, lão phu nhân. Người mà bà tin tưởng giao con gái, tuy tốt nhưng cuối cùng anh ấy đã kiên quyết đi theo tình yêu khác, dù cho con gái bà có lấy cái chết níu kéo cũng không mảy may lay động anh ta. Anh ấy yêu người khác chỉ đơn giản là vì cho rằng Dĩ Bạch không yêu mình. Còn kẻ tàn độc sói lang mới là người yêu cô ấy đến chết, dù bị cự tuyệt, xỉ vả, khinh miệt, dù từ lâu cô ấy là vợ người khác. Kẻ tàn độc ấy yêu cô chỉ vì cô là hình ảnh đẹp nhất mà anh có trong cuộc đời buồn tẻ, đơn độc của một kẻ mang tiếng là con nuôi nhưng bị mọi người xem là một tên nô tài không hơn không kém. Kẻ tàn độc ấy chung tình suốt đời, trân trọng suốt đời một cái bóng, không cần biết cô ta có tốt hay không, có đáp lại hay không, anh yêu cô vì cô chính là cô.

Vô sỉ, súc sinh, cẩu nô tài, anh không có cái gì sánh bằng Vũ Dương...
Dĩ Bạch, em sai rồi. Vũ Dương tốt thật, nhưng có một điều hiển nhiên là anh không yêu Dĩ Bạch, trước khi cưới chưa yêu, khi cưới về gặp biến cố trái ngang, thì anh chấp nhận cuộc hôn nhân hữu danh vô thực và đón nhận một trái tim ấm áp khác.
Chỉ có kẻ vô sỉ thật sự yêu Dĩ Bạch, mong chờ cưới Dĩ Bạch, không hẳn vì gia sản đâu, anh đã từng nói với cô rằng anh sẵn sàng bỏ tất cả đưa cô ra đi mà. Anh có bị xúc phạm vì những lời miệt thị của cô, nhưng không vì vậy mà ngừng yêu, ngừng hy vọng.

Hà, hà, coi mấy đoạn anh Hoài Ân hiếp người quá đáng, thấy khoái quá chứ không ghét chút nào. Vì đúng là anh không hề được tin cậy, bị coi rẻ, ai cũng nuôi lòng nghi ngờ từ lúc anh chưa làm gì tổn hại họ.

Trước vai Hoài Ân đã có vai Triều Hải có tình yêu đơn phương với chị dâu, nhưng anh Hải hiền hơn anh Hoài Ân nhiều dù ban đầu ảnh cũng gian lắm. Có phải vì vậy mà ka cố gắng thể hiện vai Hoài Ân khác hơn vai Triều Hải, ít có lương tâm hơn, lạnh lùng tàn khốc hơn chăng?
Sau vai Hoài Ân là vai Lương Kim Bảo nơi ka có điều kiện đi đến lột tả tận cùng một tâm lý phức tạp giằng xé giữa yêu hận tình thù, vai anh Bảo đúng là ka mặc sức tung hoành, coi “đã” hơn vai Hoài Ân, những gì Hoài Ân chưa làm được, anh Bảo đều có hết, chiếm được tài sản, loại tình địch, có con cái, có quyền lực ...là điều mà Hoài Ân kiên nhẫn chờ đợi 20 năm mà vừa chạm tay vào là biến mất.

Nhưng mà sao ka luôn khai thác các vai ác, khi ka luôn làm mấy vai đó...phá sản vì ai cũng yêu người xấu chứ không chịu ghét.

Dù sao thì Hacy vẫn muốn gả cho anh Hoài Ân, người có lòng chung thủy tuyệt đối, người đã yêu không cân đong đo đếm so sánh người yêu của mình với bất kỳ một ai khác.


[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm B21c8701a18b87d6e87cd89
Về Đầu Trang Go down
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeSun Oct 27, 2013 8:15 pm


Quá yêu

Hãy vứt bỏ hết chuyện hôm qua
Bây giờ em đang ở trước mặt anh
Anh muốn yêu, xin hãy cho anh cơ hội
Nếu anh đã sai, anh xin gánh chịu
Khẳng định rằng em là đáp án của anh
Anh không sợ ai cười chê anh cực đoan
Tin vào cảm giác chân thật của mình
Ngoan cố không than trách
Yêu em anh không lùi bước
Anh đã nói anh không lẩn trốn
Anh vẫn muốn làm như thế
Ai khuyên cũng không nghe cũng cứ yêu
Cảng cố gắng yêu để cho em hiểu
Không có con đường nào khác có thể đi
Vậy em có quyết định có đi theo anh hay không
Khuyên không nghe vẫn quá yêu
Hãy nhìn và cảm nhận tình yêu của anh
Chờ em đến nương tựa
Tình yêu riêng dành cho em
Đau thương cũng là niềm vui

Hãy vứt bỏ hết chuyện hôm qua
Bây giờ em đang ở trước mặt anh
Anh muốn yêu, xin hãy cho anh cơ hội
Nếu anh đã sai, anh xin gánh chịu
Khẳng định rằng em là đáp án của anh
Anh không sợ ai cười chê anh cực đoan
Tin vào cảm giác chân thật của mình
Ngoan cố không than trách
Yêu em anh không lùi bước
Anh đã nói anh không lẩn trốn
Anh vẫn muốn làm như thế
Ai khuyên cũng không nghe cũng cứ yêu
Cảng cố gắng yêu để cho em hiểu
Không có con đường nào khác có thể đi
Vậy em có quyết định có đi theo anh hay không
Khuyên không nghe vẫn quá yêu
Hãy nhìn và cảm nhận tình yêu của anh
Chờ em đến nương tựa
Không hối hận đã bị vứt bỏ
Anh không lẩn trốn, anh muốn làm như thế
Khuyên không nghe vẫn quá yêu
Cảng cố gắng yêu để cho em hiểu
Không có con đường nào khác có thể đi
Vậy em có quyết định có đi theo anh hay không
Khuyên không nghe vẫn quá yêu
Hãy nhìn và cảm nhận tình yêu của anh
Chờ em đến nương tựa
Tình yêu riêng dành cho em
Đau thương cũng là niềm vui



偏爱

把昨天都作废
现在你在我眼前
我想爱 请给我机会
如果我错了也承担
认定你就是答案
我不怕谁嘲笑我极端
相信自己的直觉
顽固的仍不喊累赖
爱上你 我不撤退
我说过 我不闪躲
我非要这麽做
讲不听也偏要爱
更努力爱 让你明白
没有别条路能走
你决定要不要陪我
讲不听偏爱
看我感觉爱
等你的依赖
対你偏爱
痛也很愉快

把昨天都作废
现在你在我眼前
我想爱 请给我机会
如果我错了也承担
认定你就是答案
我不怕谁嘲笑我极端
相信自己的直觉
顽固的仍不喊累赖
爱上你 我不撤退
我说过 我不闪躲
我非要这麽做
讲不听也偏要爱
更努力爱 让你明白
没有别条路能走
你决定要不要陪我
讲不听偏爱
看我感觉爱
等你的依赖
不後悔有把废
我不闪躲我非要这麽做
讲不听也偏要爱
更努力爱 让你明白
没有别条路能走
你决定要不要陪我
讲不听偏爱
看我感觉爱
等你的依赖
対你偏爱
痛也很愉快


Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeSun Oct 27, 2013 8:29 pm


Nhật ký dịch phim


Dịch đến Nan vi tập 26.
Ha ha, từ tập 24 trở đi, anh Hoài Ân ra ngày càng nhiều và bắt đầu bộc lộ bản chất của ảnh chứ không phải chỉ xuất hiện chớp nhoáng làm cái bóng mờ vâng vâng dạ dạ bên cạnh Đinh lão phu nhân, cũng không còn vuốt đuôi phục tùng Vũ Dương.

Tập 25 chứng kiến một màn độc thoại tuy rất gian nhưng hợp lý của anh Hoài Ân với Vũ Dương và Hướng Dương Hồng, về chuyện tại sao anh lừa Hướng Dương Hồng đến Đinh gia đúng ngày Vũ Dương quyết định rời khỏi Đinh gia.

Tôi từ nhỏ đến lớn cùng sống với Vũ Dương
Trên thế gian này, tôi là người hiểu Vũ Dương nhất
Thậm chí sâu sắc hơn cô
Vũ Dương đích thật là một người tốt hoàn hảo
Ở Đinh gia trên lưng anh ấy gánh vác rất nặng
Vì ân tình Đinh gia cho anh ấy
Thật là quá nhiều, anh ấy không thể không báo
Nhưng anh ấy không thể không quan tâm
Tình yêu khắc cốt ghi tâm của hai người
Thật là hai con đường khó chọn
Cho nên giữa tình cảm và ân tình của mình
Biến thành khó chọn như thế, biến thành dùng dằng khó dứt
Đối với Đinh gia
Anh ấy không thể làm tiểu nhân vong ân phụ nghĩa
Đối với cô, anh ấy càng không muốn trở thành
Người đàn ông phản bội tình yêu
Cô nói xem, trên lưng anh ấy gánh vác nặng như vậy
Anh ấy có cách nào bỗng dưng mà bỏ tất cả hay không
Tôi tin nhiều năm qua
Hai người có phải không ngừng nói
Anh yêu em, anh xin lỗi em
Hoặc là không sao, em sẽ chờ anh
Những lời nói đại loại như vậy, đúng không
Nhưng những lời đó có tác dụng gì
Anh phải hành động
Vũ Dương, anh phải có hành động
Mới có thể thực hiện lời hứa với cô Dương Hồng
Anh phải vứt bỏ tất cả
Mới có thể sống bên cô Dương Hồng trọn đời
Huynh đệ, nhiều năm nay
Nỗi khổ của anh, tôi tận mắt nhìn thấy
Nhưng nỗi đau trong lòng
Là huynh đệ tốt nhất của anh
Tôi không thể chia sẽ được sao


Dĩ nhiên là anh có mục đích khác, nhưng lời nói của anh chứng tỏ anh hiểu Vũ Dương rất sâu sắc, và cách làm của anh cũng có hiệu quả. Tập 26, đoạn anh nói chuyện với Vũ Dương bộc lộ hết nỗi hận và tình yêu của mình, một tình yêu kiên trì hiếm có và thật mãnh liệt, nỗi đau của anh khi thấy Dĩ Bạch bất hạnh là nỗi đau chân thành.

Bao năm nay, tôi nhìn thấy sự lạnh nhạt của anh
Thấy sự đau lòng của Dĩ Bạch
Trong lòng tôi giống như bị dao đâm vậy
Anh có nhận ra hay không
Anh có thể nhận ra
Người mình yêu thương nhất mỗi ngày đều gặp bất hạnh
Hơn nữa mình chỉ có thễ trơ mắt bàng quan mà đau khổ


Phải, anh thật sự đau lòng, lo lắng khi thấy Dĩ Bạch bệnh, sợ cô bị mất ngủ, khi mọi người phát hiện Dĩ Bạch mộng du, tất cả rối lên, người chỉ mong giải quyết vấn đề theo lý trí, người che giấu sợ cô tổn thương, người lo chuyện thể diện mặt mũi, chỉ có anh nghĩ đến chuyện thật đơn giản để săn sóc Dĩ Bạch là…nhắc người hầu lấy khăn, lấy nước nóng, điều mà không ai nhớ. Tìm hiểu nguyên nhân kỹ hơn, anh nhủ thẩm : Anh sẽ không để em rơi một giọt nước mắt nào nữa.
Anh thật kiên trì với tình yêu trọn đời của mình, bất chấp sự khinh bỉ miệt thị của Dĩ Bạch.

Tôi đã chờ 20 năm
Đâu ngại chờ thêm vài năm
Dù tôi có đợi cả đời
… Tôi sẽ kiên trì
Hơn nữa nhất định kiên trì đến cùng


Một tình yêu như thế đáng lẽ được khuyến khích, nhưng Vũ Dương lại quất vào mặt anh

Dù tôi thật sự chia tay với Dĩ Bạch
Anh cũng sẽ không có cơ hội đâu
Vậy anh từ từ mà đợi
Anh kiên trì cũng không có kết quả đâu


Sao mà phũ phàng vậy? Tại sao Vũ Dương có thể phủ nhận tình cảm của người khác trong khi anh cũng đang yêu tha thiết kia mà? Tại sao chỉ nghĩ về khía cạnh xấu của Hoài Ân mà không nhận ra tình yêu sâu sắc của anh với Dĩ Bạch? Sao nghe câu này mình thấy đau lòng nhiều đến vậy? À, vì trong đời mình cũng đã trải qua cảm giác như thế, cảm giác về một tình yêu còn quý hơn cả tính mạng mà bị người chung quanh chà đạp, phủ nhận, gọi nó bằng những định nghĩa tàn nhẫn, xấu xa nhất. Lúc ấy và nhiều năm sau nữa, mình đã có ứng xử và tâm trạng rất giống Hoài Ân. Kiên trì đến cùng để mọi người đều nản lòng trước tình yêu của mình. Nuôi dưỡng sự hằn học căm thù đối với những người đã nhẫn tâm phủ nhận tình yêu của mình. Mình có thể chứng thực kiểu ứng xử giống như Hoài Ân đã làm, đó là một niềm đau không bao giờ mất đi mà in hằn như dấu chân khắc trên đá. Và luôn luôn điều làm mình đau khi xem phim, kịch, truyện hay bất cứ tác phẩm nào là sự phủ nhận lạnh lùng đối với tình yêu của ai đó, theo mình đó là điều tàn nhẫn nhất, sự phủ nhận miệt thị đó có thể giết chết điều tốt đẹp trong tâm hồn con người, khiến họ biến chất thành kẻ ác.

Coi Nan vi, mình rất đau trước nỗi cô độc của Hoài Ân, suốt đời đứng bên lề cuộc sống gia đình họ Đinh, anh ở cùng nhà với người mình yêu nhưng mãi là kẻ xa lạ, dù vị trí anh khá cao, cũng là giám đốc, nhưng mãi bị xem là kẻ tay sai, kẻ dưới, không ai quan tâm anh nghĩ gì, cuộc sống anh có hạnh phúc không. Mỗi lần anh cố chạm tới điều gì đó trong gia đình Vũ Dương, thì đều là câu “Không cần đâu”, “chúng tôi tự xử lý” khiến anh trở nên thật thừa thãi mờ nhạt. Cho nên anh đã quen dùng bộ mặt lạnh giá nhạo báng để đáp lại sự khinh miệt của Dĩ Bạch cho dù sau lưng cô, anh thầm nhủ những lời quan tâm yêu thương một cách thiết tha. Không những người trong gia đình họ Đinh không thông cảm với anh, mà ngay cả biên kịch hình như cũng không thông cảm với anh luôn. Nên có nhiều đoạn, đáng lẽ bớt những lời hỗn hào vô lý của cặp Mộng Tuyền – Trung Tín để lột tà thêm tâm lý chuyển biến của Hoài Ân thì tốt hơn. Nói thiệt Hào ca có nét trong vai này là nhờ sự tinh tế trong diễn xuất của ka, trong từng ánh mắt rất có…”cô hồn” vừa gian, vừa u uất hằn học, vừa lạnh giá khá rợn xương sống dù đất diễn của anh khá ít.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeMon Nov 18, 2013 9:52 pm

Sao anh không nói?

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Scape15
Credit by hacynuhiep

Gửi Hoài Ân, huynh đệ của tôi

Thật ra tôi không đủ thời gian viết lá thư này cho anh, sau khi bị anh đâm mấy nhát chí mạng, tôi chỉ còn đủ thời gian bái đường với Hướng Dương Hồng thôi. Những lời này tôi viết lên trời xanh mây trắng rồi nhờ bạn Hacynuhiep chép lại post vô Gameshow group của anh, hy vọng anh đọc được.

Sao anh không nói thật với tôi vậy Hoài Ân?

Khi quỳ xuống khẩn cầu tôi nhường cho anh cơ hội bước vào Đinh gia, sao anh không nói thẳng là anh rất yêu Dĩ Bạch? Sao anh chỉ nói anh coi đây là gia đình của anh, anh sợ bị đuổi, anh sợ cô đơn? Nếu biết anh có tình yêu sâu nặng, tôi đâu nỡ chấp nhận cuộc hôn nhân oan trái này?

Khi Đinh phu nhân tuyên bố kết quả, sao anh không nói với tôi, có thể chúng ta còn cứu vãn được mà. Anh vội vàng oán hận tôi, nghĩ tôi toa rập với phu nhân để lừa gạt anh. Oan cho tôi lắm, huynh đệ à.

Anh là người chiếm phòng tân hôn trước tiên, sao anh không đường đường chính chính tuyên bố với tôi rằng anh mới là tân lang, có lẽ tôi sẽ đau lòng nhưng không ngơ ngác khi bị cô dâu đuổi ra khỏi phòng tân hôn và làm kiếp chồng hờ suốt hai mươi năm.

Sao anh không bộc lộ con người thật của anh với tôi vậy Hoài Ân?

Giá mà anh có đôi lần hé lộ là anh căm ghét tôi, anh không phục tôi để tôi tìm hiểu đầu đuôi gốc ngọn. Giá anh nói thẳng là anh mới xứng đáng làm Tổng giám đốc công ty Đinh Thị hẳn tôi rất vui mừng trút cái gánh nặng này cho anh rồi chạy đi tìm tự do, tìm tình yêu của tôi, có phải tốt hơn không? Đường lối ám muội hại người của mẹ vợ tôi thật tâm đầu ý hợp với anh chứ đâu có hợp với tôi. Đằng này, anh lẳng lặng phục tùng tôi, mà cũng lẳng lặng nghe theo sự sắp xếp của mẹ vợ tôi làm toàn chuyện thương thiên hại lý, mắc công tôi giải quyết hậu quả. Anh đâu phải không hiểu tôi, anh quá hiểu là đằng khác, những điều anh nói với tôi đều hợp lý cả, vậy sao không nói tim đen của anh, hại hai ta mất nhiều thời gian quá, huynh đệ của tôi ơi.

Sao anh không thử dùng một cách khác để làm Dĩ Bạch rung động vậy Hoài Ân? Cả đời anh chỉ hù dọa cô ấy mà không cho cô ấy biết sự dịu dàng, chăm sóc, yêu thương? Thật ra anh quan tâm đến cô ấy rất nhiều mà, cái đêm Vạn Nhân Kiệt đến gào thét đòi tôi phải gặp Dương Hồng, anh chỉ quan tâm đến một điều là Dĩ Bạch có thể mất ngủ, Dĩ Bạch còn đang dưỡng bệnh. Giá mà Dĩ Bạch biết được sự quan tâm thầm lặng của anh.

Sao anh không để tôi bình an ra đi vậy Hoài Ân? Tôi đã trả lại cho họ Đinh tất cả, danh vọng, tiền tài để kết hôn với Dương Hồng. Anh có toàn quyền định đoạt Đinh gia, anh đã chiếm lấy tài sản họ Đinh, đã trả thù được người đàn bà uy quyền ác độc là Đinh lão phu nhân, tại sao anh điên dại hành hung, bắt cóc người ta, anh còn muốn gì nữa chứ? Có phải vì điều anh thật sự muốn, anh vẫn không đạt được, đó là tình yêu của Dĩ Bạch?

Sao anh phải giết tôi để tự giết cuộc đời mình vậy Hoài Ân? Sao anh hận tôi đến thế? Đáng lẽ chúng ta cứ nói hết với nhau như hai người đàn ông để chọn một con đường tươi sáng hơn, không nhuốm máu hận thù.

Tôi trách anh không nói, nhưng tôi đã nói được, làm được điều gì đâu.
Anh giết tôi, dưới mắt thế gian này, anh sai, anh phải đền tội.
Tôi ra đi, mọi người khóc tôi, thương tiếc tôi.
Nhưng có lẽ chỉ mình tôi nhận ra thiếu sót của mình.

Đáng lẽ tôi phải biết, khi anh quỳ van xin tôi, thì anh phải rất cần, rất hy vọng, rất thiết tha với địa vị con rể họ Đinh để tôi không ngoan ngoãn chấp nhận sự an bài của lão phu nhân.
Đáng lẽ tôi phải thấy ánh mắt đau đớn, u uất của anh khi bị từ chối, khi đứng lặng trong góc tối ngay đêm hôn lễ.
Đáng lẽ tôi phải suy luận một cách hợp lý, rằng trong nhà chỉ có hai tên đàn ông, nếu cái thai của Dĩ Bạch không phải là của tôi thì là của anh chớ còn ai vô đó?
Đáng lẽ tôi phải ngạc nhiên vì anh cô đơn lẻ bóng suốt hai mươi năm, không lấy vợ sanh con, thì phải vì một uẩn khúc gì chứ không thể chỉ vì làm nô tài cho họ Đinh mà hy sinh đời mình.
Đáng lẽ tôi phải tìm hiểu tại sao Dĩ Bạch muốn xua đuổi anh, có nhiều thái độ kỳ lạ mà thật ra đều liên quan đến anh.
Đáng lẽ tôi phải kinh sợ sự nhẫn nhục của anh, khi bị tôi đánh đến chảy máu mũi mà vẫn lặng thinh không đánh trả lại. Không có người đàn ông nào có thể chịu nhục đến mức ấy nếu không nung nấu hoài bão hoặc âm mưu kinh thiên động địa.

Đáng lẽ …
Đáng lẽ…
Đáng lẽ năm xưa chú rể nên là anh chứ không phải là tôi.
Có thể Dĩ Bạch yêu thích tôi hơn anh, nhưng tôi không đủ yêu cô ấy để kiên nhẫn tìm hiểu tại sao cô ấy có cách cư xử lạ lùng, tôi chỉ đi tìm khoảng trời riêng của tôi mà không biết cô ấy đau khổ dường nào.
Nếu Dĩ Bạch thuộc về anh, cô ấy sẽ có được một tình yêu kiên trì khác thường, anh sẵn sàng yêu cô ấy dù bị khinh ghét, sẵn sàng chịu đựng kiếp nô tài vì cô ấy, và cho đến phút chót, tình yêu của anh không hề thay đổi.

Lúc Dĩ Bạch thốt lên với anh: “Nó là con anh!” đầu óc tôi lóe sáng, tôi đã hiểu tất cả. Tôi không oán hận anh đâu, Hoài Ân, mà tôi còn cố tìm cách bù đắp lại sự thiếu sót của tôi đối với anh hai mươi năm qua.

Con hãy gọi anh ấy một tiếng cha, vì chắc anh ấy rất đau khổ…

Tôi tin khi hận thù cố chấp đã qua, anh sẽ rất đau khổ. Ngồi trong song sắt nhà tù, chắc anh rất cô đơn. Tiếc rằng tôi không thấy được lúc anh gặp Dĩ Bạch và con trai mình, nhưng tôi biết họ sẽ làm theo lời tôi, họ sẽ giúp anh ra đi thanh thản. Đó là tất cả những gì tôi có thể tặng cho anh, huynh đệ của tôi.

Tôi đi trước đây, Hoài Ân
Có thể trong một thế giới khác vắng bóng hận thù chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Tôi sẽ trách: Sao anh không nói…
Anh sẽ hỏi: Sao anh không biết…
Khán giả thì nói: nếu nói hết, biết hết thì…còn gì là 30 tập phim Nan vi Nữ nhi hồng!
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Cung Phi Vân

Cung Phi Vân


Tổng số bài gửi : 57
Join date : 07/09/2012

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeTue Dec 17, 2013 9:24 pm

Thử nghĩ một đoạn kết hơi khác cho Nan vi nữ nhi hồng...

by hacynuhiep

Hacy vẫn thấy cái kết chưa xứng với anh Hoài Ân lắm, vì hận và đâm chết tình địch là bình thường, với tính cố chấp của Dĩ Bạch đã từng hận anh suốt hai mươi năm vả cậu nhóc Trung Tín hỗn hào mà chịu vô ngục tha thứ cho Hoài Ân thì thấy chưa thuyết phục. Phải chi Hacy biên kịch Nan vi nữ nhi hồng thì sẽ viết lại như sau.

Đoạn Hoài Ân bắt Trung Tín và Mộng Tuyền để uy hiếp thì vẫn như cũ, Vũ Dương vô cứu, Hoài Ân có dùng dao làm Vũ Dương bị thương nhưng chỉ sơ sơ ngoài da thôi, chưa có gì nặng. Trung Tín bứt được dây trói giằng co với Hoài Ân, Dĩ Bạch vào thét lên:
- Đừng giết nó....nó là...con anh!
- Em nói gì?
- Tôi nói nó là con anh!
Hoài Ân nhìn sững, ánh mắt đầy sát khí trở nên lạ lẩm, như muốn so sánh gương mặt chàng thanh niên kia có thật sự giống mình chút nào không.
- Dĩ Bạch, tôi không tin, em vì muốn cứu nó mà bịa ra chuyện này phải không, làm sao có thể...
- Nó là con anh...
- Nhưng tôi chỉ có một đêm ấy, còn anh ta có 20 năm...
- Hai mươi năm nay tôi chưa hề gần gủi Nhan Vũ Dương, tôi không dám, tôi không đủ can đảm đem tấm thân nhơ nhuốc này gần gủi anh ấy, dù tôi rất yêu anh ấy...anh ấy biết Trung Tín không phải con mình nhưng vẫn nhận nó làm con, anh có hiểu không?
= Dĩ Bạch, thì ra em mải là của riêng anh, chúng ta có con, chúng ta là một gia đình. Quá tốt rồi, chúng ta có thể sống hạnh phúc.
- Không, không bao giờ, tôi hận anh, tôi ghê tởm anh/ Anh đã ghết chết tuổi xuân của tôi, sự thanh cao của tôi, hạnh phúc hôn nhân của tôi, không bao giờ tôi đi theo anh, trước kia cũng không, bây giờ cũng không.
Trung Tín đau đớn thét:
- Trời ơi, tại sao lại như vậy, mẹ, mẹ nói đây không phải là sự thực đi.
Phùng Hoài Ân cố van nài:
- Dĩ Bạch, anh xứng đáng làm cha Trung Tín, hai mươi năm nay anh chưa từng yêu ai khác ngoài em, anh không vì em lạnh nhạt mà bỏ rơi em, nếu anh biết anh còn một đứa con, anh sẽ yêu thương nó, bảo vệ nó...
- KHông, Trung Tín không phải là con anh. Anh không là gì của tôi hết, anh là một cơn ác mộng, là nỗi sỉ nhục cũa tôi. Hôm nay nếu tôi nói ra hết là để kết thúc nỗi nhục này. - Dĩ Bạch nhặt con dao Phùng Hoài Ân đã đánh rơi.
- Em làm gì vậy Dĩ Bạch?
- Tôi phải giết anh! - Cô hùng hổ xông tới, cơn giận làm cho cô có sức mạnh khác thường, khiến Phùng Hoài Ân vất vả lắm mới chặn cô lại.
- Dĩ Bạch, em điên rồi, em hãy bình tĩnh lại.
- Tôi không chịu nổi nữa, hai mươi năm nay tôi cố giấu nỗi nhục này mà sống, bây giờ mọi chuyện đã lộ ra hết rồi, làm sao tôi còn mặt mũi nhìn đời, nếu anh không chết thì tôi chết.
- Dĩ Bạch, Dĩ bạch, em nghe anh nói...
Cuộc tranh chấp rất kịch liệt, Vũ Dương cố gượng dậy xông cào giữa họ,
- Dĩ Bạch, em đừng quẫn trí, là án mạng đó em biết không?
- Đừng cản em, em phải giết hắn!
Dĩ Bạch lao tới như điên dại, và lưỡi dao của cô cắm phập vào ngực của….Vũ Dương vừa đứng chặn trước Hoài Ân, anh ngã quỵ xuống, ánh mắt còn đọng nét kinh hoang. Dĩ Bạch thảng thốt rú lên:
=- Không đúng, không phải, Vũ Dương, không thể là anh, em không muốn…
Lúc ấy cảnh sát ập vào.
= Ai đã gây ra chuyện này? – Viên chỉ huy cảnh sát hỏi.
Dĩ Bạch run rẩy nhắm mắt lại:
- Không phải tôi, không phải tôi đâu…
Trung Tín vội nói:
- Mẹ tôi không có lỗi gì hết.
Viên cảnh sát nhíu mày:
- Nhưng như vậy là ai? Trên tay áo bà có vết máu…
Phùng Hoài Ân bước lên:
- Là tôi…
- Phùng tiên sinh?
- Là tôi đâm ông ta, bắt tôi đi,
Toán cảnh sát lập tức giài Hoài Ận đi.
Dĩ Bạch vẫn lảm nhảm như điên dại
- Vũ Dương, em không cố ý, không cố ý…
Vũ Dương gắng gượng hướng về phía Dĩ Bạch:
- Anh biết, em không có lỗi….thật ra anh có lỗi với em…anh chưa kịp yêu em, chưa đủ yêu em để tìm hiểu em chịu uất ức gì, vì sao em từ chối anh… Nhưng mà…Dĩ Bạch, em đừng hận Hoài Ân nữa…anh ấy mới là người yêu em…nhiều năm trước, anh đã khẩn cầu anh nhường cho anh ấy cưới em…anh không ngờ anh ấy yêu em nhiều như vậy…anh ấy dám nhận tội cho em…nghĩa là yêu em thật…
Trung Tín nức nở:
- Ba, con không thể chấp nhận một người cha như vậy…
- Trung Tín, hảy nghe ba, nếu có thể, con hãy gọi anh ấy một tiếng cha, chắc anh ấy rất đau khổ…
- Ba, con phải cứu ba, ba hãy ráng lên…
(Cảnh bệnh viện và cảnh bái đường với Hướng Dương Hồng như cũ)

Cảnh trong ngục
Hoài Ân lê bước trong xiềng xích thấy Dĩ Bạch và Trung Tín đứng ngoài, rất cảm động.
- Cảm ơn hai người đã đến thăm tôi…Dĩ Bạch, trăm lời vạn lời, đều do tôi sai, tôi đã hại cả đời em, tôi không dám xin em tha thứ, nhưng em hãy biết rằng tôi làm tất cả những điều đó là vì em.
- Tôi không có tư cách phán xét anh…Tại sao…tại sao anh lại nhận…chính là tôi mà…
- Em là vô tình, còn tôi cũng từng cố ý đâm dao vào Vũ Dương mà. Hơn nữa, tôi đã giết tên ký giả bỉ ổi Chu Hoa Đức, tôi từng gián tiếp hại chết nhiều gia đình để thâu tóm sản nghiệp cho Đinh gia, cộng hết cũng đủ tội chết mà. Em không cần thương hại tôi.
- Anh…nhưng tôi…
- Coi như tôi bù đắp lại tuổi thanh xuân đã mất cho em vậy. Dĩ Bạch, em nghe đây, giết tên Chu Hoa Đức tôi không hối hận, vì hắn muốn sỉ nhục danh dự của em, hại nhiều gia đình vô tội, tôi cam tâm vì tôi làm ác để em có được địa vị tiểu thư cao cao tại thượng. Nhưng trên đời này có một sinh vật nhỏ nhoi mà tôi rất hối hận khi ra tay giết nó…
- Là sinh vật gì?
- Là con chó nhỏ của tôi, vì lầm giết nó mà tôi …không cưới được em.
- Xin lỗi, Hoài Ân, Đinh gia nợ anh, Dinh gia đã biến anh thành kẻ ác.
- Không cần đâu, em hãy sống cho tốt nhé.
- Hoài Ân, tôi đến đây để nói với anh, tôi không còn hận anh nữa, anh không còn làm tôi khổ nữa, tôi mong anh hãy vượt qua bể khổ.
- Vậy là tốt, chỉ cần em không khổ nữa, dù tôi có chết trăm ngàn lần cũng cam lòng.
Dĩ Bạch bước qua một bên, để Hoài Ân đến gần Trung Tín.
- Con trai, con không nhận ba sao?
- Ông không phải là ba tôi, ba tôi là Nhan Vũ Dương đã chết rồi.Nhưng trước khi chết, ba tôi không nói xấu ông lời nào, ông ấy bảo tôi đến đây nhận ông, nhưng....tôi không làm được.
- Huynh đệ tốt, cả đời tôi tranh giành với anh, thế mà vẫn thua anh....Con…Ba không mong được con tha thứ những xúc phạm ba gây ra cho con, nếu ba biết sớm hơn…ba sẽ không làm như vậy..
Cảnh sát nhắc nhở:
- Đến giờ rồi
- Con trai, ba đi đây…
(Đoạn sau giống phim khỏi kể)
Về Đầu Trang Go down
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitimeSun Jan 04, 2015 9:53 pm

Ánh mắt Phùng Hoài Ân khiến mình ớn lạnh

Nguồn: tieba baidu
Người dịch: hacynuhiep

Nói thực ảnh hưởng của Hoán tử thành long quá lớn, khiến mình cùng lúc quan tâm đến một số diễn viên. Lúc đó đối với Trần Mục Sinh ấn tượng rất sâu sắc, đến nỗi xem vài bộ phim khác của Huỳnh Văn Hào cũng không thoát khỏi hình ảnh của Trẩn Mục Sinh, chỉ có trong Vấn quân năng hữu kỷ đa sâu là tạm quên.

Tìm khắp các phim của của Huỳnh Văn Hào cuối cùng tìm được một phim Dân quốc về đề tài phụ nữ là “Nan vi nữ nhi hồng”, nhưng vừa mới xem xong “Nan vi nữ nhi hồng”, thật là đảo lộn hình tượng Trần Mục Sinh. Mình không thể không nói là đảo lộn, ít nhất so với sự đảo ngược của “Yên vũ tà dương”, đây là một vai khiến mình hoàn toàn quên Trần Mục Sinh, ánh mắt thật thâm hiểm, không cần nghe anh nói cũng biết vai đó là vai thế nào. Sau đó bất luận mình có nhủ thầm đó là Trần Mục Sinh thế nào đi nữa cũng không có tác dụng gì.  Trong đó có vài tập khi xem mình tưởng cái máy vi tính của mình bị hư, vai diễn ấy đốt cả gan phổi mình…Hai tập cuối, càng xem tim mình càng nhảy loạn xạ, gần như thở không nổi nữa…Ánh mắt ấy quá khủng bố! Đến nỗi xem xong rồi vẫn còn nhớ tới ánh mắt hiểm độc khủng bố đó, luôn khiến lòng ta không tự chủ được hóa đông cứng lại vậy, từ đầu tới chân đều lạnh giá…Mình cảm thấy trong phim này ánh mắt của anh là điểm nổi bật, mỗi lần xem đều toát ra khí lạnh. Nhưng nói cách khác, nghệ thuật diễn xuất của anh quá tuyệt. Vốn khó tưởng tượng anh ấy có thể tàn nhẫn như vậy, thật là xem rồi thấy trong lòng bị…khủng bố….ánh mắt ấy zzz….

Sau khi xem xong Phùng Hoài Ân cho đến nay vẫn thấy toàn thân ớn lạnh, vai ấy thực quá ấn tượng, đặc biệt ánh mắt mà Huỳnh Văn Hào lột tả trong vai diễn ấy, mỗi lần nhớ đến đều như hít một luồng khí lạnh. Nhưng mình đặc biệt thich tạo hình của phim này, không gắn râu, lại mặc trang phục thời Dân quốc mà mình rất thích, tuy vẻ hiểm độc rất khủng bố mình, nhưng tạo hình lại rất đẹp trai…Đẹp đến nỗi mỗi lần anh ấy xuất hiện là tim mình đập liên hồi.

Cuối cùng còn phải khen ngợi ánh mắt của Huỳnh Văn Hào trong phim này, rất có cảm giác. Nên biết, đảo lộn ấn tượng của mình từ phim Hoán tử thành long là rất khó, trong phim thì các diễn viên khác vẫn không khiến mình thoái khỏi tư duy “Hoán tử”. Nhưng xem xong Phùng Hoài Ân, thực là bị ánh mắt ấy đánh gục…

Thật ra lúc xem phim này, trong lòng mình có một ý nghĩ không dám nói ra: “Đinh Dĩ Bạch, cô đi theo Hoài Ân đi, người đẹp trai như thế, có thể gặp chứ không thể cầu, huống chi anh ấy lại thật tình yêu cô, đừng lãng phí…” Ha ha, trong phim này, tạo hình quá đẹp trai, mình thích nhất là tạo hình như vậy, đẹp đến mức khiến người ta nghẹn thở. Nhưng cứ nhớ tới ánh mắt ấy, là thấy toàn thân phát run.


Ánh mắt của anh không chỉ có thể diễn xuất mà thật sự rất đẹp…Thật ra rất khó tưởng tượng một cô gái 9X như mình lại say mê ngoại hình một diễn viên sinh năm 62 như thế. Càng xem càng thấy đẹp, đẹp hơn nhiều diễn viên trẻ. Mà Phùng Hoài Ân là đẹp nhất.… Trần Mục Sinh cho mình cảm giác một khí chất rất khả ái, Từ Chấn Phong đẹp mà không đẹp bằng Phùng Hoài Ân, vài vai khác mình thấy kém hơn một chút, nhưng chưa xem nên không bình luận. Nhưng riêng mình không thích anh ấy gắn râu.

A a,mình còn tưởng người thích Huỳnh Văn Hào toàn là phụ nữ trung niên chứ? Xem 6 bộ phim của anh ấy rồi, trong mỗi phim thấy các diễn viên nam không ai sánh bằng anh ấy (trừ Quân Sơn), nhưng Đỗ Thuần ngoài đời cảm thấy anh không đẹp lắm, chỉ là vai đó làm mình mê. Còn Huỳnh Văn Hào dù là trong phim hay là ngoài đời đều đẹp như thế, say lòng người như thế, thật là quá đẹp, đẹp đến mức nằm ngủ trên giường cũng mơ thấy anh ấy…

Thật ra mình phát hiện dần dần bị ngoại hình của Huỳnh Văn Hào vây khốn rồi…
Thật ra vẻ đẹp của Huỳnh Văn Hào càng xem phim mới càng thấy đẹp. Lúc mình xem Trần Mục Sinh cũng không cảm thấy đẹp lắm, chỉ nhớ vai đó là một người cha thánh thiện, chỉ cảm thấy diễn viên rất có khí chất. Sau đó lúc xem Từ Chấn Phong mới cảm thấy thật đẹp, càng xem càng thấy đẹp. Xem Phùng Hoài Ân rồi phát hiện đã ngoại hình của anh vây khốn , trong đầu lúc nào cũng thấy từng đường nét của anh…


[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Hoaian01_zps210fa5e1
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm   [2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [1996] Thiên sư Chung Quỳ| Kim Siêu Quần, Phạm Hồng Hiên, Huỳnh Văn Hào
» [2005]Diêm hanh | Huỳnh Văn Hào, Vương Bá Chiêu, Tần Bái, Thẩm Ngạo Quân
» [2004]Ma giới (Bảo ngọc long châu) | Mã Cảnh Đào, Huỳnh Văn Hào, Chung Hán Lương
» [2004]Cổ mộ kinh lôi | Khấu Thế Huân, Huỳnh Văn Hào, Trương Đình
» [2007]Ninh vi nữ nhân | Huỳnh Văn Hào, Mã Á Thư, Đỗ Vi, Trần Quán Lâm

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Howie Huang Huỳnh Văn Hào  :: Đại sảnh đường Hào môn :: Phim Trung Quốc-
Chuyển đến