Howie Huang Huỳnh Văn Hào
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Howie Huang Huỳnh Văn Hào

Forum là nơi tập hợp các thông tin, hình ảnh, clip, bài viết cập nhật về diễn viên Đài Loan Huỳnh Văn Hào (Howie Huang).Thân ái đón chào tất cả các bạn cùng sở thích.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tiếng Trung qua ẩm thực
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri Dec 25, 2015 10:36 pm by Admin

» [2015] Phi đao hựu kiến phi đao | Huỳnh Văn Hào, Lưu Khải Uy, Dương Dung
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeTue Nov 24, 2015 3:34 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Triệu Khuông Dẫn
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 1:23 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Trình Thiết Y
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 9:20 am by Admin

» [1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeTue Sep 01, 2015 3:40 pm by Admin

» Hình tặng sinh nhật Hào ca
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeTue Jul 21, 2015 3:30 pm by Admin

» Phim chiếu trong tháng
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri Jul 10, 2015 10:26 pm by Admin

» [Tùy bút] Hacynuhiep
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:28 pm by Admin

» Weibo 2015
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:16 pm by Admin

» [2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri May 15, 2015 10:34 pm by Admin

Most Viewed Topics
[1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
[2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
[1996] Thiên sư Chung Quỳ| Kim Siêu Quần, Phạm Hồng Hiên, Huỳnh Văn Hào
[1997]Mã Vĩnh Trinh | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Du Tiểu Phàm, Phạm Băng Băng
[2011]Hạ gia tam thiên kim |Trương Mông, Trần Sở Hà, Đường Yên, Huỳnh Văn Hào
Hào môn hội ngộ
[1998]Đa tình đao | Huỳnh Văn Hào, Hà Mỹ Điền, Cung Từ Ân, Lâm Vĩ
[1988]Võ lâm ngũ bá | Huỳnh Văn Hào, Trần Ngọc Liên
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm
[2007]Hào môn bản sắc | Huỳnh Trọng Côn, Huỳnh Văn Hào, Ông Gia Minh

 

 Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:16 pm

Thiên vị


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 4f777c4fb71f3923aec3ab7e
Tại sao mình kính trọng, khâm phục nét diễn xuất của nhiều người mà chỉ xiêu lòng vì một người?

Tạo sao mình có thể công nhận vẻ đẹp của rất nhiều gương mặt nào là nam tính, thanh tú, quyến rũ nhưng thật sự chỉ bị thu hút bởi ánh mắt, nụ cười, nét ưu tư, nhíu mày của chỉ một người?

Hôm ấy có thì giờ xem hai phim cùng một buổi thì mình chơt nhận ra. Một phim có anh và một phim không có anh.

Rằng có người diễn xuất không có gì đáng trách, đáng chê nhưng họ diễn theo khuôn mẫu có sẵn, hễ tới đoạn ấy thì cười, đoạn khác thì nhăn nhó đúng bài bản nhưng ta không nhận ra nét gì của riêng họ. Một ánh mắt chung chung. Một nụ cười chung chung. Dù vai diễn ấy rất có số phận, rất có đất diễn.

Nhưng anh thì không. Gọi rằng đó là nét diễn tự nhiên thì cũng đúng vì đã có nhiều lời khen anh là một đại hiệp bẩm sinh, khi anh làm người tốt thì ai cũng yêu phục, đó không phải là kiểu người tốt đơn thuần, buồn buồn, hiền hiền một cách khuôn sáo mà có rất nhiều trăn trở, thay đổi trong suốt chiều dài của phim và vì thế rất thuyết phục chúng ta. Mà gọi đó là cách diễn do dày công nghiên cứu thì chắc cũng hợp lý vì qua mỗi phim, ánh mắt, nụ cười đều có nét khác biệt, đến mức mình tự hỏi không biết anh có soi gương để tập luyện trước khi diễn xuất một vai mới hay không?

Phim truyền hình vốn dĩ sử dụng lời thoại làm công cụ nhiều hơn hỉnh ảnh, nên nếu không khéo khi diễn xuất chỉ lo đến lời nói mà quên diễn xuất.

May mắn thay anh luôn tận dụng những khoảnh khắc không lời để diễn. Mình đã thấy ánh mắt trìu mến khi Cung Phi Vân lần đầu mở tấm khăn cưới của cô dâu Liên Thiền để rồi sau đó kinh hoàng vì nàng muốn ám sát mình. Và biết bao ánh mắt lo lắng, xiêu lòng vì nàng mà cứu kẻ tình địch, mà tự chặt tay dù ngoài miệng vẫn nói những lời lạnh lùng cứng cỏi. Đặc biệt là cánh tay duy nhất còn lại vội vã đưa ra định ôm lấy Liên Thiền khi nàng đang bệnh nặng bỗng vội vã rụt lại một cách lạc lõng vì biết mình là một kẻ tàn phế không có khả năng mang được nàng đi.

Nhìều diễn viên dù diễn bất cứ vai nào ta cũng nhận ra họ với những đường nét không trộn lẫn với ai. Đó là ưu điểm của họ và thường họ rất nổi bật bởi khán giả dễ nhớ, dễ thưởng thức tài năng của người diễn viên ấy.

Nhưng anh thì không phải là người như vậy. Sẽ có rất nhiều vai của anh làm người ta nhớ mãi nhưng hỏi lại tên diễn viên đóng vai ấy thì rất có thể là ta… không biết. Có nhiều bạn còn hỏi có phải phim ấy, vai ấy có phải do anh đóng không, vì thấy ngờ ngợ là giống nhưng không dám chắc. Có bạn nghe giới thiệu mới sực nhớ lại đúng vai ấy là anh nhưng trước nay xem nhiều lần thấy quen quá nhưng không ngờ. Đó là vì anh luôn cố gắng tự làm mới mình trong cả cách hóa trang và cả cách diễn. Với đại ma đầu Thượng Quan Vân mà không có giới thiệu trước là Huỳnh Văn Hào thì hacy cũng chịu thua, không nhận ra. Ngay cả cùng một phim anh đóng hai vai như Phi Thiên Hổ và Lâm Như Tuyết trong Cổ Mộ Kinh lôi thì cũng như Mộ Dung Vũ, lần đầu xem mình cũng không nhận ra 2 người là một (vì đặc điểm nhận dạng là vệt nhíu mày giữa trán và cái đồng tiền bị mấy cái sẹo giả che hết). Đó là ưu điểm của anh mà có lẽ cũng là thiệt thòi của anh vì không được nhớ nhiều bằng người chỉ có một đường nét duy nhất.

Thật ra thì đôi khi nhìn một diễn viên khác, ta cũng phảng phất nhớ đến anh, mà ở một đoạn nào đó anh diễn ta cũng nhớ đến một diễn viên khác, nhưng chắc chắn là không ai bắt chước ai. Điều phân biệt ở chỗ nếu là anh thì hình như ánh mắt biến đổi nhiều hơn, sâu thẳm hơn và thoáng chốc ta sẽ không còn nhận ra sự liên tưởng với bất cứ một ai khác nữa. Anh là người đàn ông ta khó nắm bắt vì có quá nhiều vẻ đẹp để phát hiện.

Anh có diễn nhiều vai ngoại hình đẹp nhưng tâm hồn xấu xa và kiểu vai “độc mùi” ấy cũng rất mê hoặc dù xem ra điều này đòi hỏi sự nỗ lực không ít của anh vì nụ cười của anh quá trong sáng, trẻ thơ và ánh mắt thắng thắn thì khó lắm mới biến chuyển thành kẻ ác. Nhưng cũng có vai ngoại hình không đẹp nhưng tính cách rất đẹp. Vai Trần Hạo Uy trong Giấc mộng Ly giang là vai diễn xã hội của anh tạo cho mình nhiều cảm xúc nhất là vì thế. Từ một người nhiều thủ đoạn, láu cá, vì tình yêu đơn phương với Lâm Vũ Nhu, Hạo Uy dần dần tốt lên, lặng lẽ là chỗ dựa cho Vũ Nhu mà không cần cô đáp lại. nhất là anh luôn miệng tự nhận mình là người xấu nhưng Vũ Nhu vẫn một mực không tin. Đó là một vai mà xem rồi mình mới nhận ra, nếu anh có ngoại hình đẹp hơn như các phim khác thì vai diễn đã không thành công như thế bởi vì chính sự tương phản giữa vẻ láu cá, bụi bặm bên ngoài và tâm hồn sâu sắc bên trong mới tạo ấn tượng cho người xem.

Thấy anh diễn vai Triệu Khuông Dẫn quá đặc sắc mình thầm tiếc anh không nhận được nhiều vai lịch sử hoặc kiếm hiệp lừng danh để có thể phát huy tài năng của mình. Nhưng chẳng phải anh đã biến những vai đại hiệp vô danh như Cung Phi Vân, Nhạc Hoài Tiên, Lạc Chấn Thiên, Lý Thanh Hoa… trở thành sống động, có một không hai rồi đó sao? Anh đã thổi vào các đại hiệp ấy một đời sống tâm lý tinh tế, phong phú trong từng nét trăn trở, vui buồn, khổ đau, hạnh phúc làm cho họ thật gần gũi, thật nhân bản. Ta yêu Cung Phi Vân, Nhạc Hoài Tiên không phải vì họ có võ công siêu phàm, trí tuệ siêu việt mà vì họ cũng đi qua đường đời với nhiều vấp ngã, vụng dại nhưng đã vượt qua và thành công nhờ tình yêu, lòng cao thượng, họ trưởng thành dần lên chớ không phải là siêu nhân xa lạ từ hành tinh khác đến, họ không có giọng điệu khuôn sáo, sặc mùi võ hiệp, họ cũng nghĩ và nói bằng lời lẽ của chúng ta. Vì vậy cũng xin cám ơn những duyên may đã giúp anh có những vai như vậy.

Hãy trao cho anh một số phận, chắc chắn anh sẽ tìm cách thể hiện nó theo kiểu riêng của mình. Điều ấy mình đã thấy từ nhưng vai diễn đầu tiên của anh. Như vai Thạch Sanh trong Linh Sơn Thần Tiễn, anh chàng Thạch Sanh có số phận nghiệt ngã ban ngày có dung mạo rất đẹp trai nhưng ban đêm hóa thành quái nhân người đá và chịu nỗi đau đớn tột cùng. Anh biết mình được ăn nấm Linh chi thì sẽ chữa được bệnh nhưng khi biết bé nấm Linh chi là bạn thân của Bạch Vũ Sương tiên nữ (Phan Nghinh Tử), người mà anh thầm yêu thì anh thà chịu hành hạ suốt đời, chịu chấp nhận bệnh của mình ngày càng nặng hơn chứ không xúc phạm đến nấm Linh chi. Những đoạn Thạch Sanh lẫn trốn tiên nữ khi biết mình sắp đến giờ hóa thành người đá rất cảm động. Cuối cùng chính nấm Linh Chi tìm được cách làm phép cứu Thạch Sanh lành bệnh, nhưng anh lại biết Bạch Vũ Sương chính là người chị cùng mẹ khác cha với mình. Và bất kỳ vai nào có số phận, dù hài hước, nghiêm túc, hào hùng, phản diện thì anh đều làm mọi người nhớ đến.

Mình có thấy ở website www.huangwenhao.net, nhân ngày Valentine, các fan ở bển có lập một topic để bàn luận xem nhân vật nào của Hào ca có thể được chấm là người tình lý tưởng. Họ kể đến nhiều nhất là Cung Phi Vân, Triệu Khuông Dẫn, mình thấy còn nhiều nhân vật cũng đáng được đưa vào danh sách như Trần Hạo Uy, Từ Chấn Phong, Trần Mục Sinh… nhưng điều quan trọng nhất là bạn phải được nhân vật ấy yêu, chứ bằng không thì … thê thảm rồi. Như nàng Hào Cơ chỉ giữ được chân mà không giữ được trái tim Phi Vân, hoàng hậu tận tụy với Triệu Khuông Dẫn mà cho đến lúc chết cũng chưa hưởng được hương vị tình yêu, hay cô Lâm Lung bị Hạo Uy xua đuổi, nhục mạ tàn nhẫn… Anh đóng các vai trữ tình rất đặc biệt, và thường thể hiện tính cách một người cứng cỏi nhưng khi đã yêu thì yêu hết lòng, như tình yêu của Thiết Y dành cho Thiên Phụng, Triệu Khuông Dẫn dành cho Nga Hoàng, Tôn Tế Sinh với Tiểu Điệp… và đáp lại, các nữ diễn viên cùng diễn với anh cũng có cách bày tỏ tình cảm rất tự nhiên, ngay cả khi họ đóng vai… không yêu anh, chắc là cách diễn của anh phải thu hút bạn đồng nghiệp lắm. Đặc biệt nhất là Tiểu Điệp – Phạm Băng Băng năm đó mới 16 tuồi mà đóng cảnh tình cảm thật thiết tha, không chút ngượng ngập trước sư huynh đã … 35 tuổi, sau này có coi nhiều phim Phạm Băng Băng đóng với các nam diễn viên khác, dù kỹ thuật diễn xuất của cô có tiến bộ nhưng vẻ nồng nàn, say đắm, cuồng si mà lại e ấp dịu dàng như Tiểu Điệp đối với Tôn Tế Sinh thì không bao giờ gặp lại.

Anh rất đáng yêu khi diễn những đoạn cam chịu. Đó là tráng sĩ Trình Thiết Y hào khí ngất trời cúi đầu chịu cho bọn sơn tặc hành hạ, chịu quỳ tạ lỗi vì cứu Thiên Phụng, nhiều năm đã trôi qua nhưng khán giả không quên ánh mắt nhẫn nhục, đau đớn và vầng trán ướt đẫm mồ hôi vì phải chịu nhục quá sức mình. Đó là chàng Phi Vân võ công cái thế, lặng yên để cha đánh đến chảy máu miệng vì trót cứu lầm một kẻ hèn hạ để gây ra cái chết của chú mình. Đó là Tôn Tế Sinh chịu tra tấn với ánh mắt quật cường chứ quyết không phản bội lý tưởng của mình. Có lẽ đó là nét đẹp mà nhiều bạn đã nói về anh: nam tính.

Cảm ơn duyên may đã cho mình gặp được nhiều phim của anh để có thể nói lời thiên vị.

Thật ra thì mình cũng đánh giá cao rất nhiều diễn viên khác vì những nét đặc sắc của họ. Nhưng thế nào trong góc tối tâm hồn ai cũng có chút thiên vị nào đó dành riêng cho một người. Bạn cũng vậy phải không, các bạn của tôi?

Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:20 pm

Chàng... người mà em chưa bao giờ nhận ra

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 05101963_28404_1

Đã gặp chàng từ lâu lắm, đại hiệp có vẻ mặt điềm tĩnh, cương trực tưởng chừng khó gần nhưng trái tim sẵn sàng rung động yêu thương không cần tính toán thiệt hơn để rồi nhận sầu thương man mác dù không thể rơi lệ. Đã gặp chàng độc hành trong gió cát một người một ngựa phong trần, vung ngọn roi dẹp tan nỗi bất bình trong thiên hạ. Em biết chàng là Trình Thiết Y, Lạc Chấn Thiên… nhưng chưa từng nghĩ các vị đại hiệp ấy là cùng một người. Khi chàng xuất hiện, em thầm mong chàng sẽ được yêu, sẽ được hạnh phúc, và thầm hỏi tại sao em lại quan tâm đến chàng như vậy dù có khi chàng nào phải là vai chính trong câu chuyện truyền kỳ?

Rồi một ngày em gặp một vị hoàng đế uy vũ ngất trời, khí phách hiên ngang mà lại trung hậu chung tình và biết đó là chàng. Em, người chẳng mấy tin tưởng bọn vua chúa quyền hành sinh sát trong tay, em cho rằng hễ làm vua thì dù là minh quân cũng không tránh khỏi thủ đoạn hại người để mưu lợi cho mình, không tránh khỏi chuyện hy sinh ít nhất một mảnh hồng nhan để hoàn thành đại nghiệp, nhưng mà chàng lại khiến em tin là trên thế gian này có một vị hoàng đế như thế, một bậc anh hùng không cần xảo thuật tiểu nhân bỉ ổi, không cần sử dụng binh đao mà thu phục nhân tâm bằng cách … cá cược lòng tin của mọi người đối với mình, có một hoàng đế chung tình suốt đời với giai nhân đã phụ mình sẵn sàng liều tấm thân quý ngàn vàng để đi tìm người yêu. Đành rằng kịch bản tuyệt vời nhưng phải có ánh mắt quả quyết, rạng ngời và phong thái oai phong của chàng mới làm em tin là Triệu Khuông Dẫn có thật.

Em biết có bao người chỉ cần gặp Triệu Vương thôi là đủ yêu mến chàng rồi. Nhưng sao mà em lại yêu cầu nhiều như thế… yêu và phục thì đã đành nhưng trong lòng cũng chờ xem thật ra những hóa thân khác của chàng có tuyệt vời như hoàng đế Đại Tống hay không? Và rồi em gặp Cung Phi Vân… và không thể dùng từ nào khác hơn là quyến rũ mê hồn và em lại có niềm khao khát như từ trong vô thức ngày xưa, mong chàng nhận được tình yêu và hạnh phúc.

Và từ đó em tìm chàng khắp nơi. Và em biết chàng cũng chính là những vị đại hiệp thuở xưa làm em ngây ngất. Chàng cũng là vị bác sĩ tuấn tú nhân ái, yêu nước đã thu phục trái tim một “nữ hiệp”ngang tàng. Chàng là người chồng yêu vợ tha thiết nhưng hoàn cảnh ép buộc buộc phải cưới phòng nhì, phòng ba… và bị bủa vây trong một âm mưu đê tiện tinh vi để rồi ra đi quá sớm để lại hụt hẩng trong lòng… khán giả. Nhưng mà thiệt ra nếu không đọc bảng phân vai thì chắc em không nhận ra chàng, dù rằng trong lòng cảm thấy một sự thu hút rất đặc biệt từ ánh mắt, từ cái nhíu mày rất đặc trưng, là bởi vì chàng có một vẻ đẹp khó nắm bắt, cả nụ cười, đôi mắt của chàng ở mỗi nhân vật hoàn toàn khác nhau, gần như không lặp lại lần thứ hai.

Có lúc em đã vuột mất cơ hội gặp chàng vì chàng trở nên độc ác, nhỏ nhen, ích kỷ và tự làm mình xấu đi để người ta chán ghét cái ác mà chàng đang đại diện. Thượng Quan Vân, Nhan Triều Hải, các ông không có gì chung với các trang anh hào hành hiệp trượng nghĩa vậy mà cũng là một người sao?

Và từ đó em biết đã tìm được khát vọng của tâm hồn mình. Em khao khát sự đổi thay. Em đòi hỏi sự mới lạ. Em ước ao có một người mà mỗi lần gặp đều mang lại sự ngạc nhiên bất ngờ. Dầu rằng đôi lúc em cũng thầm mong chàng đừng thay đổi bởi có những khoảnh khắc quá đẹp mà em mong được kéo dài mãi. Nhưng hóa thân mỗi lúc mỗi khác, tuổi xuân cũng không thể ở lại cùng ta, thôi thì em là người thích thay đổi, em chấp nhận và ủng hộ mọi sự thay đổi của chàng, ngay cả khi vẻ đẹp choáng ngợp đã trôi qua, chỉ còn vẻ đẹp tâm hồn ở lại.

Em không cần biết cuộc đời chàng thế nào, nhưng em đọc được con đường chàng đi qua những thước phim. Em nhận ra những thăng trầm, tinh thần kiên trì, phấn đấu không ngừng suốt bao năm. Có nỗi thăng trầm của một người từng đóng vai chính trong một danh tác huyền thoại sau đó lại nhận vai phụ không thua gì… vai quân sĩ, có sự thể hiện cảm động của một vai diễn mỗi lần xuất hiện không hơn… 2 phút (tổng cộng trong mười mấy tập phim xuất hiện chừng 15 phút là cùng, vậy mà vì có tên trong bảng phân vai nên báo hại em cũng phải mua dĩa!) nhưng đã cố gắng để lại nụ cười sáng rực màn ảnh, có chàng trai mới đóng phim nhút nhát không dám ngước mặt lên (dù bao người đang chờ ngắm gương mặt của chàng) và sau đó là các vị hiệp khách có ánh mắt rất thẳng, không khuất phục trước một thế lực nào (nên được đạo diễn ưu tiên chọn quay chỉ có cặp mắt thôi!)

Em không hiểu sao cứ mỗi lần gặp chàng, em cứ nhớ tới bài thơ Không đề của Lý Thương Ẩn, nhà thơ thời Đường:

“Tương kiến thời nan biệt diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi lệ thủy can
Hiểu kính đản sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan”

Khó gặp nhau rồi khó biệt nhau, gió đông bất lực hoa tàn mau, con tằm đến thác tơ chưa dứt, nến cháy thành tro cạn lệ sầu…buổi sớm soi gương than tóc bạc, đêm ngâm thơ buốt giá trăng sao… Bồng lai khuất nẻo khôn tìm đến… nhờ cánh chim xanh gửi mấy câu…Gần đây thấy một bài thơ khác cũng của Lý Thương Ẩn trên một tấm ảnh Thiết Y- Thiên Phụng, thật là một tâm hồn đồng điệu, chắc là phong thái của chàng làm cho mọi người nhớ tới thể loại thơ lãng mạn, cổ điển này chăng?

Mỗi ngày tìm chàng mà em cũng thầm cảm ơn số phận không cho em gặp chàng ngoài đời, vì sợ rằng em sẽ đuổi theo chàng khắp chân trời góc biển như Liên Thiền, Mộ Dung Vũ hay A Mỵ lắm! Chỉ cần tìm chàng trên mạng đủ đủ hồi hộp lắm rồi.

Ngày mai chàng là ai? Liệu em có nhận ra chàng không?
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
vuong phu khuc

vuong phu khuc


Tổng số bài gửi : 191
Join date : 28/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:24 pm

chị hacy viết hả
Về Đầu Trang Go down
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:29 pm

Cơ hội và tài năng


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Bacquan1d

Nhiều khi xem một phim nao đó, tự nhiên thầm ao ước phải chi vai diễn này nọ là của anh, chắc là anh sẽ có cách biểu hiện riêng biệt, đặc sắc hơn nhiều.
Xem đi xem lại, có thể nói trước nay anh chỉ có 2 lần là cơ hội thật sụ của mình, 2 vai diễn dài hơi, đòi hỏi nội lực và anh đã hoàn thành xuất sắc. Vai thứ nhất là chàng khờ Quách Tĩnh trong Xạ diêu anh hùng truyện 1988, đóng cặp với Trần Ngọc Liên, với tất cả sức thanh xuân trong sáng, nét diễn xuất hồn nhiên đã ghi dấu ấn trong phim truyền hình Đài Loan. Vai thứ hai là Hoàng đế Triệu Khuông Dận, với vẻ đẹp chín mùi, bộc lộ hầu như tất cả các ưu điểm của anh, từ nét kiêu hùng của một hiệp khách, nét hùng dũng của một tướng quân trên sa trường, sự anh minh sáng suốt của một minh quân khai quốc, vai diễn là sự kết hợp giữa vẻ ôn tình và cuồng nộ, sự chính trực và chút tàn nhẫn, vẻ uy nghiêm và phóng khoáng.

Nếu gọi là cơ hội của anh, thì thật ra chỉ có thế.
Những vai khác làm nên danh tiếng của anh không thật sự là cơ hội.

Trình Thiết Y là nhị đương gia, trong hai phần đầu đất diễn không phong phú bằng Quách Húc.
Cung Phi Vân là một vai…chữa cháy, hai phần đầu và chót đã dành cho hai diễn viên nổi tiếng hơn anh gấp bội, phần giữa chỉ là phần đệm.
Trần Hạo Uy đất diễn có phần ít hơn giáo sư Thẩm Mộ Quang lớn tuổi, ít hơn anh chàng điêu khắc gia lắm tài nhiều tật Trọng Văn.
Trần Mục Sinh là vai lão bên cạnh 2 con trai với chuyện tình có nhiều chi tiết hấp dẫn hơn hẳn.
Từ Chấn Phong là vai chính, nhưng phim nhấn mạnh đề tài phụ nữ nên buộc ông chủ Từ chết oan ức.
Phùng Hoài Ân là vai rất ít xuất hiện, mỗi lần xuất hiện cũng không có cơ hội diễn xuất nhiều vì nhà biên kịch giấu mối quá kỹ.
Lương Kim Bảo là vai đại gian đại ác.
Hạ papa là cha của các vai diễn thần tượng.

Nhiều vai diễn vốn không thật sự là cơ hội của anh, nhưng anh đã tạo cho những vai diễn đó một cơ hội …để đời.
Các nhân vật Thiết Y, Phi Vân đã là người trong mộng của bao cô gái, đã gợi hứng cho bao bài văn, bài thơ cảm xúc dạt dào, đầy băn khoăn day dứt suốt hàng chục năm, mỗi bài là một cách lý giải đặc sắc về tính cách đa chiều, phức tạp của các đại hiệp ấy, nói mãi không cạn hứng. Có một điều ít ai nhận ra, sở dĩ các fan sáng tạo nhiều như thế, suy nghĩ phong phú đến như thế, là vì trong kịch bản vốn không có nói!

Tin chắc là diễn viên khác diễn vai Thiết Y, Phi Vân chắc cũng sẽ hay, nhưng những đường nét anh đã bổ sung cho nhân vật là độc nhất vô nhị.

Nếu không phải là Hào ca, sẽ không có ánh mắt long lên nén nỗi uất hận khi buộc phải quỳ xuống trước sơn tặc để cứu Thiên Phụng. Nếu không phải là Hào ca thì không có vầng trán rịn mồ hôi để cho thấy lòng kiêu ngạo bị dồn nén đến tận cừng khi Thiết Y lặng câm chịu đòn roi. Nếu không phải Hảo ca, sẽ không có nụ cười bối rối, cái thở dài chịu thua trước sự nũng nịu ngây thơ của cô công chúa đòi ngủ trong lòng anh.

Nếu không phải là Hào ca, chàng Phi Vân không có được nụ cười ngạo nghễ rạng ngời thanh xuân trước cửa tam quan phái Thanh Thành. Nếu không phải Hào ca, thì không có ánh mắt rực lửa oan khiên khi tự chặt cánh tay. Nếu không phải là Hào ca, thì không có cơn sóng tình trong từng cái nhìn phản lại cử chỉ thô bạo phũ phàng với Liên Thiền. Nếu không phải là Hào ca, đêm tuyết rơi sẽ không thành một đêm ấm lòng nhất. Nếu không phải là Hào ca, ta sẽ không nhận ra một cử chỉ rụt tay vì không thể bế được người mình yêu lại có thể xao động lòng người đến thế. Nếu không phải là Hào ca, khán giả còn chưa biết mừng rỡ trước nụ cười thoáng qua, một cái gật đầu se sẽ, thật đáng giá còn hơn trăm ngàn cái ôm xiết nồng cháy.

Nếu không phải là Hào ca, Trần Hạo Uy không quyến rũ mê hồn với nụ cười nửa miệng nhạo báng, ánh mắt rưng rưng chực khóc. Nếu không phải là Hào ca, sẽ không nhận ra mối tình sâu nặng của một người đàn ông sẵn sàng bôi nhọ chính mình để người yêu được yên lòng. Nếu không phải là Hào ca, sẽ khó hiểu vì sao Lâm Lung đầy thủ đoạn và khát khao chiếm hữu anh lại ngỡ ngàng cay đắng lúc được anh cầu hôn, vì đôi mắt tuyệt vọng cùng cực của anh đã cho thấy lời cầu hôn của anh là một cực hình còn hơn là chết. Nếu không phải là Hào ca, thì sẽ không có Trần Hạo Uy vừa thô mộc vừa sâu sắc, vừa quân tử trong khi là một kẻ gian tà, vừa không từ bỏ lối hành xử tà đạo khi trở về làm người lương thiện.

Nếu không phải là Hào ca, ta không tin là trên đời này có những người cao thượng như thế. Nét mặt từ ái bao dung của Trần Mục Sinh, sự vững vàng của ông trước nghịch cảnh thăng trầm của gia đình không phải xa xôi siêu thực kiểu phim ảnh mà rất thực, vì ông cũng nóng giận, cũng vụng về, cũng vấp váp đúng như một người tốt thường gặp phải. Nếu không phải là Hào ca, khó tưởng tượng trên đời có người chồng chung thủy như thế. Từ Chấn Phong nổi giận đùng đùng, đá bàn đá ghế khi nghe nhắc đến chuyện cưới vợ lẽ, ôm bộ đồ ngủ chạy khắp nhà tìm chỗ trú thân để tránh động phòng nhì với vẻ mặt quả quyết và thảm não thật đáng yêu quá.

Nếu không phải là Hào ca, những kẻ xấu không khả ái, đáng bênh vực như thế. Phùng Hoài Ân được gọi một tiếng “cha”, nở nụ cười mãn nguyện chỉ vừa thoáng thấy cái lúm đồng tiền và ánh mắt nhìn nghiêng đầy xúc cảm đã xóa tan hết hình ảnh tàn độc trong suốt bộ phim. Nhan Triều Hải ích kỷ, nhỏ nhen, chỉ chăm chăm giành quyền lợi, nhưng khi anh từ bỏ ước mơ tình yêu cả đời mình chỉ để người mình yêu tiếp tục sống, anh trở nên tuyệt vời với nụ cười cố gắng giảng hòa, cố gắng dập tắt trái tìm mình thật nao lòng. Lương Kim Bảo tàn ác nhưng mỗi lần anh đau lòng vì sự vô tình của vợ, mồi lần anh dịu dàng âu yếm con, bỗng mong anh được ai đó thông cảm, thương yêu, biết đâu tình yêu sẽ làm anh thay đổi?

Mình vẫn nghĩ là cảnh quay cận đôi mắt của Cung Phi Vân là vì Hào ca có đôi mắt tuyệt đẹp. Mình vẫn có cảm giác là Yên vũ tà dương đã sửa lại đoạn kết kịch bản vì Lương Kim Bảo là do Hào ca đóng, và đoạn kết rợn người kia sở dĩ có hình ảnh độc đáo đến thế là vì diễn xuất độc đáo của Hào ca đã lột tả trong từng nét mặt và ánh mắt.

Thông thường, khi diễn xuất, có hai thái cực mà người diễn viên dễ rơi vào. Một là “nịnh” vai diễn nếu đó là vai người tốt, nịnh có nghĩa là trong diễn xuất cố biện bạch cho mọi lý luận, hành động cho vai diễn đó, khiến vai diễn trở nên thiếu chân thực. Hai là “bôi bác” một vai diễn nếu đó là người xấu, nghĩa là làm cho nhân vật kệch cỡm, lố lăng, phóng đại để tạo bằng được ác cảm trong lòng khán giả, như vậy nhân vật thành ra phiến diện. Nhưng thật ra trên đời không ai hoàn toàn tốt, cũng không ai hoàn toàn xấu. Hào ca đã tránh được cả hai lối diễn trên. Người tốt của anh có những khiếm khuyết rất người khiến nhân vật càng gần gũi đáng yêu hơn, còn khi anh diễn vai người xấu giống như anh nhìn bằng thế giới quan cái ác, dùng lý luận của kẻ ác, niềm tin của kẻ ác mà vẫn không quên tính nhân bản trong từng cử chỉ tinh tế.

Vai diễn vốn không tạo cơ hội cho anh, mà anh đã tạo cơ hội cho vai diễn.
Tạo hình vốn không tăng thêm vẻ đẹp của anh, mà anh đã tạo nên vẻ đẹp của tạo hình đó.
Vẫn mong anh có vai chính, vẫn mong anh tìm được những số phận hấp dẫn để thưởng thức hóa thân của anh trong toàn bộ ưu điểm anh có.
Nhưng dù cho vai diễn không thật là những cơ hội, thì anh cũng sẽ tiếp tục làm chúng ta băn khoăn thổn thức vì anh sẽ thổi vào đó phần hồn phách mà kịch bản còn thiếu, anh sẽ biến vai diễn thành người sống thật với đầy đủ mâu thuẫn nội tâm, anh luôn sống cùng vai diễn đến mức ta không nhận ra nhân dáng quen thuộc của anh.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Dtd13
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:41 pm

Ánh sáng và bóng tối


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Kd1-1

Không hiểu sao khi xem vai Lương Kim Bảo mình lại hay nghĩ đến Triệu Khuông Dẫn.
Dù rằng, hai vai khác nhau một trời một vực.
Triệu Khuông Dẫn đại diện cho chính nghĩa, cho vầng dương rạng ngời chói chang
Lương Kim Bảo là thế lực tàn ác, là đêm sâu hun hút, đầy bóng tối u ám.
Triệu Khuông Dẫn là vai diễn cổ trang, xiêm y lộng lẫy
Lương Kim Bảo là vai diễn cận đại, sang trọng rất Tây phương.
Hai vai diễn tưởng như không có gì chung, có thể nói xem Hào ca diễn Triệu Khuông Dẫn không tưởng tượng sẽ có một ngày anh đóng vai Lương Kim Bảo, ngược lại xem Lương Kim Bảo không hình dung nổi đây lại từng là một đấng minh quân sáng suốt nhân ái Triệu Khuông Dẫn.
Nhưng sao mình vẫn cứ liên hệ so sánh hai vai diễn ấy với nhau, dường như có một điểm chung khó tả nào đó trong nghiệp diễn của Hào ca.

Có lẽ vì cả hai diễn đều trùm phủ lên hai bộ phim, là linh hồn của bộ phim,
Không có Triệu Khuông Dẫn nộ khí xung thiên, hùng tài vĩ lược thì câu chuyện Đại Tống khai quốc không có sức nặng hùng tráng, mâu thuẫn não lòng đến thế.
Không có Lương Kim Bảo hận thâm như biển, cố chấp với cái ác đến cùng, Yên vũ tà dương không đầy khói sóng mờ mịt với những ân oán không tan.

Có lẽ vì người thiện và người ác đều có tính cách mạnh mẽ, uy phong lẫm liệt.

Triệu Khuông Dẫn xông pha giữa chiến trường, xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, trấn áp quân hùng, một lời nói, khiến binh tướng quỳ mọp, một chén rượu truất binh quyền thay đổi vận mệnh nước non.
Lương Kim Bảo sau cơn uất ức điên giận, đã chuyển mình hoàn toàn, từ chối cái thiện, chọn làm ác đến cùng, và từng bước đi ảnh hưởng đến toàn bộ giới công thương Thượng Hải, độc ác nhưng đầy tài năng xây dựng sự nghiệp gia sản đồ sộ.
Triệu Khuông Dẫn có ánh mắt vô tận, cử chỉ hùng dũng đúng nghĩa thiên tử, khiến thần dân kính phục tôn sùng, trước tầm nhìn khoáng đạt của ngài, tất cả mọi âm mưu, toan tính của người xung quanh trở nên nhỏ mọn, thiển cận.
Lương Kim Bảo có ánh mắt khép hờ, nụ cười nhếch mép gian xảo bí hiểm và đó là sức mạnh kinh người của ông ta, khiếp người xung quanh khiếp sợ, dè chừng vì không thể đo lường được chiều sâu của ánh mắt và nụ cười lạ kỳ ấy.
Họ đều là vua, Triệu Khuông Dẫn có ngai vàng mũ miện long bào lộng lẫy, Lương Kim Bảo là ông vua không ngai thời cận đại với thế lực kim tiền mua hết tất cả quan chức, sát thủ khắp Thượng Hải, muốn gió có gió, muốn mưa có mưa.

Có lẽ vì họ đều rất nặng tình, tuy họ yêu bằng những cách khác nhau.

Triệu Khuông Dẫn chung tình, độ lượng, mãi yêu Châu Nga Hoàng dù nàng đã phụ ngài từ lâu, ngài sẽ chấp nhận hết, tha thứ hết quá khứ của nàng, vì ngài yêu tâm hồn nàng, cách nàng hiểu ý người “Anh hùng đoán giữa trần ai mới già”. Ngài yêu nàng và mong muốn nàng được hạnh phúc, ngài liều tấm thân ngàn vàng chỉ để hỏi nàng rằng nàng sống có tốt không. Tình yêu của ngài thật rộng lớn bao dung.
Lương Kim Bảo mãi yêu vợ mình cho dù cũng hận bà suốt đời vì biết bà yêu một người đàn ông khác hơn mình, bà quan tâm đến con riêng hơn con mình. Ông ta hại chết tình địch mà không hề đụng đến vợ mình, vẫn tôn trọng, vẫn mong ước được bà chấp nhận, được ăn trọn vẹn một bữa cơm một nhà 4 người bình bình an an. Ông tàn ác hại người mà sẵn sàng nhượng bộ khi bà đem cái chết ra đe dọa, ông giễu cợt bà nhưng biết đau xé lòng khi bà đối xử lạnh nhạt. Ông âm thần quan tâm từng bữa ăn, cữ thuốc khi bà đau ốm. Tình yêu của ông đầy mâu thuẫn, đắng chát nhưng cũng thật sâu thẳm.

Có lẽ vì dù thiện hay ác, họ cũng rất cô đơn.

Triệu Khuông Dẫn ứa lệ ngày đăng quang trên ngai vàng, ngài được mọi người kính phục, ngài được vợ hiền phục tùng yêu quý, thần dân nể sợ, nhưng mấy ai hiểu được uẩn khúc trong lòng ngài? Không ai hiểu vì ngài đứng quá cao, trách nhiệm quá lớn, nên tầm nhìn gồm thâu bốn biển, cao xa hơn mà cũng độ lượng hơn tất cả những người khác. Ngài không như Quang Nghĩa, chỉ cần e sợ một điều gì đó thì sẽ tiêu diệt cho bằng được để yên tâm, để an toàn. Ngài trân trọng tính mạng con người, ngài mong thiên hạ âu ca nên liều lĩnh dùng cách táo bạo nhất, tự đưa mình vào nguy hiểm để tìm cái sống, trong mỗi cuộc chiến cân não ấy, ngài đều chỉ có một mình.
Ngài không như Lý Hậu chủ nghĩ , cho rằng Đại Tống hoàng đế sẽ cướp vợ mình, phá vỡ gia đình mình, vốn ngài chỉ muốn Nga Hoàng hạnh phúc, khi cho rằng Lý Hậu chủ bạc tình với Nga Hoàng ngài mới mạnh dạn đòi đưa nàng đi, nhưng rồi chiều ý nàng từ bỏ mọi ảo vọng, chấp nhận đau thương riêng mình cho nàng sống trọn đạo nghĩa. Mãi mãi trong tình yêu ngài cô đơn, chỉ biết tâm sự với bức chân dung của Nga Hoàng.
Lương Kim Bảo chọn cái ác cũng là chọn sự cô đơn, vì từ đó ông đánh mất hạnh phúc gia đình, ông phải giấu giếm con cái về cách làm giàu đen tối của mình, người thân không ai có thể chia sẻ nỗi trăn trở của ông.
Ông cô đơn vì người xung quanh chỉ biết ông ác mà chưa ai biết những ngóc ngách tình cảm phức tạp trong lòng ông. Chưa ai biết ông vốn muốn bình yên, muốn có một gia đình hòa thuận, chưa ai biết ông làm ác vì đinh ninh mình bị hại chứ không phải xuất phát từ lòng tham. Chưa ai ngờ ông thương con đến mức có thể tự tử khi mất hết thâm tình của mình.
Mỗi lần Lương Kim Bảo nói chuyện với vợ là nỗi cô đơn được bộc lộ đến xé lòng, “tại sao bà lạnh nhạt với tôi như vậy?” “Tại sao những lúc như thế này bà mới xuống nước với tôi?” “Tại sao….” Mỗi câu hỏi là nỗi uất hận kìm nén từ nhiều năm của một người biết rõ mình không được yêu, không có mặt trong trái tim của người mà mình yêu thương nhất.

Có lẽ vì cái chết của họ đều đau đớn như nhau.

Triệu Khuông Dẫn đánh mất tình yêu muộn màng vừa tìm được, cái chết bí ẩn trở thành nghi án ngàn năm khi còn nhiều hoài bão mà ngài vẫn chưa hoàn thành.
Lương Kim Bảo kết thúc đời mình sau khi đã mất tất cả tình thân, gia sản như một quả báo tất yếu nhưng sao mà tàn khốc đến vậy?
Vậy người tốt và người xấu kết cuộc cũng không khác gì nhau hay sao?
Có điều tương đồng là vì họ quá mãnh liệt, họ vẫn còn trái tim để biết yêu thương, hối tiếc, đau xót.
Triệu Khuông Dẫn không giống những ông vua gọi là minh quân nhưng vẫn dùng thủ đoạn huynh đệ tương tàn, sẵn sàng giết mấy đứa con ruột thịt trong một ngày để bám chắc ngai vàng. Dù ông mất vì bệnh phát tác, cũng là vì quá coi trọng tình nghĩa nên mới thương tiếc Hoa Nhị phu nhân, tức giận vì hành động của Quang Nghĩa.
Lương Kim Bảo thương con, yêu thương gia đình, khi ở tù ông ta vẫn còn ý chí quật cường, nhưng khi bắn lầm con mới hoàn toàn sụp đổ. Cái ác của ông không sánh bằng những kẻ đem vợ con làm bia đỡ đạn có đầy rẫy trong các phim ảnh. Cái chết của ông ta làm mọi người đau lòng thương tiếc, vì một người còn tình cảm như thế không đáng bị kết tội là đại gian đại ác.

Có lẽ vì hai vai diễn này đều bộc lộ triệt để nét diễn xuất tinh tế của Hào ca.

Khi khen vai Triệu Khuông Dẫn, đã có câu “Tay vung chân bước đều là diễn, cau mày liếc mắt cũng là tình”, gần như ta không có cảm giác Hào ca diễn mà sống trong vai diễn, buộc vai diễn nhập vào anh, có suy nghĩ của anh, hành động của anh, đến nỗi chúng ta đếu nói Hào ca chính là Triệu Khuông Dẫn. Anh nói mình ít đọc lịch sử, và có lẽ đó là điều may mắn cho khán giả, vì như thế anh không bị tầm cao của nhân vật lịch sử ấy “đè”, chịu áp lực nặng nề phải làm sao cho giống, cho xứng, chính vì ít đọc sử mà đọc kỹ kịch bản nên nhân vật được thể hiện tự nhiên, gần như anh bất cần ông Triệu Khuông Dẫn trong sử phải bệ vệ thế nào, mà chỉ quan tâm nếu anh là Triệu Khuông Dẫn thì sẽ xử sự thế nào, đau đớn thế nào, khuất phục quần thần ra sao một cách nhuần nhuyễn nhất.
Lương Kim Bảo được thể hiện nhất quán là một kẻ ác….có lương tâm, làm gì cũng cân nhắc xem có chứng cớ chưa, có chứng cớ rồi mới ra tay, không quên thăm dò kẻ thù kỹ lưỡng rồi mới quyết định. Ông cũng là một kẻ ác biết yêu thương với vợ con mình trong từng ánh mắt dịu lại tuy vẫn nghiêm khắc, từng nụ cười muốn làm hòa, từng giọt nước mắt đàn ông đau thương trong từng biến cố gia đình. Hận và yêu đan xen trong từng khoảnh khắc khiến anh Bảo thật sống động, rất đời, một cái ác lắng sâu không cường điệu gây cảm giác rợn người nhưng quyến rũ.

Khi trông thấy Triệu Khuông Dẫn mi thanh mục tú, dáng dấp mảnh mai nhưng hùng dũng, ta công nhận Hào ca rất đẹp.
Nhưng khi nhìn thấy Lương Kim Bảo với hàng ria mép đểu cáng, ánh mắt ti hí gian xảo, những nếp nhăn đầy toan tính, ta cũng vẫn thấy Hào ca đẹp.
Vậy tiêu chuẩn vẻ đẹp là ở đâu?
Vẻ đẹp toát ra từ nội lực diễn xuất, từ hồn phách của vai diễn, từ sự ngang tàng khí khái cho dù là hiền hay ác khiến ta kính nể và bị anh thu hút.

Anh là ánh sáng mà anh cũng chấp nhận làm bóng tối
Dù là ánh sáng hay bóng tối cũng đều đạt đến mức tận cùng.
Anh thật hoàn mỹ.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Yv3


Được sửa bởi Admin ngày Wed Feb 15, 2012 7:33 am; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 2:52 pm

Diễn xuất


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 10-2

Nói về Hào ca, điều ai cũng công nhận là anh diễn rất hay. Không những đối với những vai có tầm cỡ, có đất diễn thì diễn xuất hay là đương nhiên rồi. Đến các vai ít đất diễn thậm chí số lần xuất hiện rất khiêm tốn cũng được khán giả nhắc đến một cách yêu mến, trân trọng. Cho nên bên cạnh Thiết Y, Phi Vân, Hoàng đế, khán giả cũng yêu mến Yến Tam Lang (Thần Bộ), Ngọc Trụy Tử (Giang hồ kỳ hiệp), Vương Phú Khúc (Thiên sư Chung Quỳ) là những vai diễn phải nói cho đúng ra là…không có cái quái gì để diễn cả, và có nguy cơ dìm chết một diễn viên thiếu bản lĩnh! Đối với các vai ác thì Hacy có xem qua một số trang web bình các phim Nan vi nữ nhi hồng, Hào môn bản sắc, bên cạnh các diễn viên chính và các ngôi sao thần tượng trẻ đẹp, vẫn có lời bình ưu ái dành cho Hào ca, tất cả đều là “Hay!” “kỹ thuật diễn xuất quá tốt”.

Nếu xem kỹ nhiều vai diễn của anh thì thật ra cũng là cách nhìn đó, nét môi đó, cái nhíu mày đó, nhưng có điều lạ là ở mỗi vai diễn ta đều không nhận ra anh, không thấy phảng phất bóng dáng của những vai diễn trước đó, cho dù đó là những thành công lớn của anh. Bí ẩn của điều mà mọi người gọi là “diễn kỹ” (kỹ thuật diễn xuất) ấy là gì? Điều gì đã thổi sức sống vào những vai diễn ít đất diễn đến không thể nào ít hơn? Điều gì đã làm người say mê anh thường bị…trúng độc?

Đã được chọn vào một vai diễn thì chắc chắn người diễn viên phải diễn xuất tốt và phù hợp với yêu cầu của đạo diễn. Cho nên ta cũng không thể chê bất cứ ai, rất có thể người ấy không “hợp gu” với chúng ta chứ không phải họ diễn tệ. Nhưng ở nhiều phim, khi xem mình nhận thấy diễn viên chỉ diễn để minh họa nhân vật theo kịch bản, lời thoai buồn thì họ diễn buồn, lời thoại vui thì họ vui, và chưa thể hiện được cái thần của nhân vật toát ra từ mỗi giây mỗi phút nhân vật xuất hiện trên màn ảnh. Với Hào ca, anh không diễn lối minh họa đơn giản mà anh nhập và sống cuộc đời của nhân vật, vì vậy đã tạo nên cái hồn sống động nhiều hơn những gì lời thoại và tình huống cho phép. Ánh mắt trong vắt u buồn của Phi Vân khi thổi sáo và cái nhìn cam chịu, trầm tĩnh bên bờ sông phủ tuyết, hay nét băn khoăn khi thấy giọt lệ của Liên Thiền rơi trên ống sáo chắc hẳn vượt quá mong đợi của tác giả và đạo diễn Đa Tình đao và có sức sống mãnh liệt cho đến tận ngày nay. Cái thở dài chịu thua của Thiết Y trước sự nũng nịu của Thiên Phụng khi cô vòng tay ôm và ngả đầu vào lưng anh hay khi cô đòi gối đầu lên đùi anh dĩ nhiên là không ghi trong kịch bản nhưng tạo nên nét tinh tế của nỗi rung động ban đầu khiến Thiết Y đã trở thành người tình lý tưởng của bao thiếu nữ. Những giọt mồ hôi rịn trên trán Thiết Y lúc quỳ xuống xin sơn tặc tha cho Thiên Phụng thì kịch bản chắc không hình dung hết …sự truyền nhiễm của nó đối với khán giả.

Vì sống với nhân vật, nên Hoàng đế có ánh mắt rưng lệ lạ lùng trên ngôi cao cửu ngũ tuyệt đỉnh quyền uy, giọt lệ sâu thẳm thấp thoáng trên đôi mắt ẩn sau lớp rèm châu của mũ miện khiến ta nhận ra sự cô đơn, khắc khoải trong một thời lượng phim cực ngắn. Hacy tin là ánh mắt tuyệt vời của Hoàng đế đã giúp người xem có được những cảnh quay cận đặc sắc, chỉ một đoạn đó thôi Hào ca được lấy hình 4 lần, càng lúc càng gần mà quay càng gần thì càng thấy anh thật hoàn mỹ. Mở ngoặc nói thêm, dù kịch bản vốn định lấy hình nhiều, nhưng diễn viên diễn không đạt thì cũng bị cắt bỏ như thường.

Với các nhân vật ít đất diễn, ban đầu xem Hacy chưa thấy gì đặc biệt, nhưng vừa qua xem 2 bản Thiên sư Chung Quỳ thì mới thấy Vương Phú Khúc của Hào ca thật ấn tượng từ cách tạo hình, dám bôi đen con mắt giống gấu trúc, áo thì đen thui giống con dơi, nhưng ánh mắt nghiêm trang của anh toát lên lòng tận tụy, nhân ái, lo toan nhân thế, thành ra được nhiều cô mượn cái vai và ôm riết ! Trái với cái tên Vương Phú Khúc của bản mới chả thấy oai phong gì lại đi tới đâu bị bắt tới đó, bị yêu quái bắt đã đành, người phàm cũng bắt trói được anh ta dễ ợt. Để bữa nào Hacy cắt vài đoạn Giang hồ kỳ hiệp và Liêu Trai đem lên, chắc là mọi người sẽ nghiêng ngửa vì đó là các nhân vật cùng thời với anh Thiết Y nhưng các anh Vương Quốc Anh, Thạch Đại Phác, Ngọc Trụy Tử quậy tới bến, té lên té xuống, mặt mày láu lỉnh, miệng mồm dẻo quẹo không có chút khí chất đại hiệp nào, so với các đại danh hài như Dicky không hề kém thua.

Với các vai ác thì hầu hết đều thống nhất ý kiến là anh diễn rất hay nhưng không ai chịu ghét. Ghét anh Đàm Quán Nhất sao nổi vì anh quá sức đẹp trai lại rất…chai mặt khi đeo đuổi tình yêu, đến nỗi khi anh bắt cóc phụ nữ, trẻ em, giọng nói của anh nghe cũng rất rùng rợn như miệng cười tươi như hoa, nói thiệt ngoài đời anh đâu cần tốn công bắt cóc cũng có người tình nguyện làm con tin rồi! Ghét anh Tần Phẩm Nam khó quá vì đạo diễn ưu ái dành trọn 90% thời lượng phim để khoe sắc đẹp của anh, cho dù anh cười đểu giả, quau quọ ích kỷ, nhưng thấy đoạn anh tự đâm dao vào bụng khi vợ đòi bỏ anh, rồi vô bệnh viện nói sảng ôm vợ năn nỉ, thì thấy mềm lòng rồi và thấy vợ anh sao lạnh lùng vô tình quá, không tạo cho anh một cơ hội! Hổng ghét nổi anh Lâm Như Tuyết ham danh vọng, hại người anh ruột của mình và tính siết cổ người ta bởi vì anh này trước giờ phút cuối vẫn chống trả thiệt là oai hùng, không biểu lộ chút hèn nhát nào và dĩ nhiên là quyến rũ mê hồn. Thượng Quan bảo chủ mê Long Châu đến nỗi giết cả vợ, hại cả bộ tộc, nhưng phong thái của Hào ca thật là uy nghi lẫm liệt, cái nhìn bất khuất nện nói chung coi hổng thấy ghét. Anh Hoài Ân âm mưu nham hiểm, hung bạo đâm người ta nhưng lúc ảnh vô tù gặp người mà mình thầm yêu suốt đời thì đôi mắt sầu thương rướm lệ, rồi nghe con gọi cha thì cười khoe cái đồng tiền và ánh mắt sáng bừng trong ngục tối, trong xiềng xích thì miễn ghét luôn rồi.

Cái bí ẩn trong diễn xuất của Hào ca là cái duyên của anh đã tạo nên nét đặc biệt trong những cảnh diễn rất bình thường. Thấy đoạn Trần lão gia té cái phịch ngồi xuống đất thấy yêu làm sao, bởi vì đóng vai này anh mặc trang phục dày tạo cảm giác đẫy đà, vững vàng của cột trụ gia đình, vậy mà cây cột vững chãi ấy lại quỵ ngã chứng tỏ ông tuyệt vọng và đau lòng đến mức nào. Hacy có nhiều lần nhắc đến đoạn Từ Chấn Phong đá cái ghế vì giận, cái giận đáng yêu của một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa, cực lực phản đối chuyện cưới vợ lẽ sanh con trai. Còn anh Vương Triều Quan trong Giếng lục giác lại quá duyên trong vai ngố, từ đoạn anh ta chất đủ thứ lên lưng con lừa rồi lừa chết, anh ta khóc nức nở, đến chuyện anh cưới cô chủ , nhưng trong lòng yêu cô gái khác, đến khi động phòng hoa chúc, biết cô chủ và người mình thương là một, mặt anh cứ ngớ ra rồi bỏ chạy trông dễ thương không chịu được.

Qua cách chọn vai diễn, thấy có nhiều diễn viên rất có ý thức về việc nâng cao danh tiếng và tính ăn khách phim, riêng Hào ca mỗi lần chọn vai đều như một cuộc phiêu lưu mới, như một trò trốn tìm với khán giả, để xem chúng ta có còn nhận ra anh không, điều này rất tốt đối với một diễn viên nhưng sẽ chịu không ít thiệt thòi, vì luôn phá vỡ thói quen thưởng thức của khán giả, họ hay ấn tượng, định hình diễn viên với những kiểu vai diễn nhất định. Yêu anh thì phải quen với việc anh thay đổi, luôn khác lạ cả về ngoại hình và diễn xuất.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 44f1a80703e181db7a894768
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Jun 05, 2011 3:10 pm

Khuyết điểm của người hoàn mỹ


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 1e3e14a03e0e2da8471064e7

Nhiều vai diễn của Hào ca được các fan xưng tặng là người tình hoàn mỹ và không ít thiếu nữ mộng mơ ao ước được gả cho Cung Phi Vân, Triệu Khuông Dẫn, Trình Thiết Y. Dù từ khi phim ra đời đến nay đã lâu, nhưng những chàng trai anh tuấn, tài hoa, nghĩa hiệp này mãi là thần tượng không phai mờ và còn trẻ mãi trong lòng fan hâm mộ. Nhưng những người tình lý tưởng ấy có thập toàn thập mỹ không thì phải xem lại…

Trình Thiết Y có khuyết điểm thấy rõ nhất là…nấu ăn dở khẹt, bằng chứng là nồi cháo anh nấu khét nghẹt, bị Thiên Phụng nhăn nhó, sau đó phải dùng điều kiện trao đổi mới dụ được Thiên Phụng ăn. Phải nói là Thiên Phụng yêu Thiết Y lắm rồi, sợ Thiết Y biết mình là công chúa mới ráng nuốt hết chén cháo đó! Còn khuyết điểm ai cũng thấy là anh nóng tính, ai nói trái ý một chút là sanh sự ầm ầm, không ít lần anh đã ra tay với Quách Húc, Thân Lực, đến cô Thiên Phụng yêu kiều cũng suýt bị đòn rồi.

Cung Phi Vân thì có tánh không thèm…ga lăng với phụ nữ. Ai đời người ta té bò lăn trên tuyết vì chạy theo anh mà anh đứng yên một chỗ, đưa tay ra chờ người ta lồm cồm dậy nắm tay mình, như thách thức sức chịu đựng của người ta vậy! Liên Thiền theo năn nỉ anh, cương quyết tiếp tục làm vợ anh thì anh bỏ mặc nàng đứng ngoài rừng trong tuyết lạnh không thèm tiếc ngọc thương hương gì hết. Đêm cuối cùng khi sắp tỉ võ, anh cũng không thèm đến với Liên Thiền mà tìm đến với Hào Cơ để uống rượu. Tình yêu của Liên Thiền thật sâu sắc, cô nhận ra và yêu con người thật của Phi Vân chứ không chấp vẻ ngoài lạnh lùng của anh, dù như Hào Cơ nói, thiệt là muốn…đánh anh một trận cho đỡ tức!

Triệu Khuông Dẫn, người tình thủy chung có tánh…lo bao đồng, chưa tìm hiểu kỹ đã nhào vô đám đánh lộn thành ra gây thù chuốc oán với Hoàng tử Nam Đường, bị vây đánh, bị thương nặng và…hụt vợ. Khuông Dẫn đầy tham vọng, tánh nóng như lửa, giận cá chém thớt và bao thuộc hạ, bề tôi của vua nhiều phen thất kinh hồn vía vì những cơn lôi đình…lãng xẹt của Hoàng đế.

Trần Mục Sinh lão gia tánh bao dung rộng lượng hiếm có nhưng có khuyết điểm là …không biết rao hàng khi bán bánh ngoài chợ, bán bánh mà mắc cỡ, trong khi vợ là Thu Tích rao là bán được liền.

Bác sĩ Tôn có khuyết điểm là…bày đặt làm điệp viên mà không biết võ, báo hại bạn bè và người yêu luôn phải ra tay cứu giúp. Tội nghiệp nhất là Tiểu Điệp hết quỳ năn nỉ người ta cứu giùm anh Tôn bị bắt cóc, đến chạy theo bảo vệ ông bác sĩ đòi đi theo nhóm đánh quân phiệt để cứu thương, rồi phải ra pháp trường cứu ảnh. Vậy mà chỉ vì sợ Tiểu Điệp làm hư chuyện của mình, bác sĩ nhà ta đành đoạn dứt tình với Tiểu Điệp làm cô ấy khóc quá trời.

Ông chủ Từ Chấn Phong thì có cái tật tai hại là uống rượu thì không còn biết trời đất gì ráo, bị người ta lột đồ hết trơn rồi vu cái tội phá trinh. Lần thứ 2 uống rượu thì quan hệ với Quế Hoa dù trước đó đã cương quyết phản đối. Rốt cuộc bị gài bẫy thê thảm như mọi người đã biết.

Còn anh Hạo Uy nửa tà nửa chánh thì ôi thôi, rượu chè, trai gái, mưu mô đủ hết. Đặc biệt người mà anh không yêu thì dầu anh có quan hệ thế nào cũng lạnh lùng xua đuổi không thương tiếc. Thêm cái tật xấu là ngủ với một người, yêu một người và tuyên bố lấy một người thứ ba, chuyện tình duyên của anh thật là rối rắm.

Anh Nhạc Hoài Tiên thì quá tệ, mặc cảm mình tàn tật, bỏ đi để nhường Dạ Tâm cho Tiết Nhất Tiêu và cứ tưởng mình thích Lãnh Diễm, sau mới biết tính mình và Lãnh Diễm không hợp. Khi Dạ Tâm bị thương nặng, anh mới biết mình yêu Dạ Tâm, còn đòi…tự tử theo cô.

Nhưng mà kể bao nhiêu tật xấu của các nhân vật gây trúng độc của Hào ca không phải để chê mà thật ra vì có khuyết điểm mà các nhân vật ấy quyến rũ lạ thường, những khuyết điểm ấy mang đầy chất người, bởi con người thì phải có ưu điểm, khuyết điểm. Chính vì Thiết Y, Phi Vân, Khuông Dẫn…được biểu hiện thật nhuần nhuyễn giữa ưu điểm và khuyết điểm mà các nhân vật ấy rất thực, rất đáng yêu. Anh Thiết Y nấu cháo khét cười bẽn lẽn, bào chữa là mới lần đầu nấu cháo mà, Phi Vân lạnh lùng nhưng ánh mắt thật nồng ấm, cái giận của Khuông Dẫn nhiều khi vô lý nhưng thật oai phong, có sức trấn áp quần thần khiến ai nấy đều phục tùng. Ai mà không cảm động khi bác sĩ Tôn không biết võ mà ráng che chở Tiểu Điệp, và tội nghiệp Trần lão gia không dám rao hàng, thấy vợ mình làm giỏi bán đắt hàng thì cảm động khen ngợi “nhờ có bà, bằng không tôi không biết phải làm sao”. Còn anh Hạo Uy ban đầu đáng ghét bao nhiêu, thì càng lúc càng trở nên đáng yêu khi anh quyết định trao tặng chứ không âm mưu chiếm đoạt như dự tính ban đầu nữa.

Các vai diễn của Hào ca có sức sống mãnh liệt là vì thế, vì sự đối kháng giữa hoàn thiện và không hoàn thiện đã đi vào ánh mắt day dứt có chiều sâu thăm thẳm, bừng lên trên làn môi biến ảo ngàn hoa, không khuôn sáo, không trùng lắp…
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSat Jun 11, 2011 7:55 am

vuong phu khuc: à, của Hacy viết đó.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeThu Sep 01, 2011 2:52 pm

Thì ra anh là người lương thiện

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Vlcsnap-2011-02-20-07h22m19s149

Hôm qua tìm lại được phim Hào môn bản sắc bản tiếng Trung trên youtube, mấy tập đầu không đủ, nhưng từ tập 9 đến hết thì đầy đủ (là tập đôi khoảng 70 phút/tập). Mừng quá thức nguyên đêm làm một lèo cho đến hết luôn. Trời ơi, mấy tập chót anh Hải thấy thương quá.

Thì ra con người mặt mày đầy vẻ gian tà, ích kỷ nhỏ nhen…
Thì ra anh chàng “Trương Phi lỗ mãng”, hời hợt dễ dụ, ưa nịnh…
Thì ra kẻ “không dùng đầu óc, nên tóc còn đen nhánh ”(!)…
Lại là bậc trưởng bối lương thiện nhất trong gia tộc kim tiền, là người có trái tim chân thành nhất, hiểu rõ nghĩa của tình yêu nhất, hơn xa những người được coi thành đạt, khôn ngoan thông thái.

Anh Nhan Triều Hải ích kỷ, cố tranh đoạt quyền lợi chẳng qua vì anh không thoát khỏi vòng xoáy kim tiền như những người khác, lại luôn bị người anh tài giỏi xem thường, dù anh cũng có ý muốn chứng tỏ tài năng với anh. Coi những tập đầu, thấy anh là kẻ cơ hội, cố tìm mọi cách để hạ bệ cháu mình hòng nắm quyền tập đoàn Thiên Triều. Khi thấy người anh thủ đoạn cao thâm lật ngược tình hình, anh nhanh chóng trở cờ tranh thủ sự tin cậy của anh.

Nhưng vừa biết Tuyết Vận, người chị dâu mà anh thầm yêu hơn hai mươi năm bị ức hiếp, anh lặng người, không còn quan tâm đến địa vị mà anh luôn ao ước cho con trai, mà lại bày tỏ “Anh Hai có nên gây thêm cú sốc cho chị không? Như vậy làm sao chị ấy chịu nổi…” và từ đó anh tìm mọi cách làm vơi bớt nỗi đau của Tuyết Vận bằng cách đứng về phía cháu của mình, chứ không bênh vực cho con, ân cần khuyên cháu nên chăm sóc Tuyết Vận một cách chân thành, và ánh mắt sau cặp kính trắng kia không còn láo liên, toan tính mà chất chứa nỗi băn khoăn đau xót thầm kín khiến nhân vật ngày càng trở nên đẹp hơn.

Ban đầu có thể ngạc nhiên tại sao một kẻ nhỏ nhen hám lợi như Nhan Triều Hải lại có thể ôm ấp một tình yêu thầm kín suốt ngần ấy năm một cách thuần khiết, không oán không hận, nhưng khi sự việc diễn tiến đến mức độ vợ và con trai nghe lời người ngoài vu cáo để anh bị đuổi khỏi tập đoàn Thiên Triều và trắng tay, thì mình chợt nhận ra. Vẻ ích kỷ toan tính của anh chỉ là bề ngoài, điều anh theo đuổi là sự lương thiện, vì anh yêu và sùng bái một phụ nữ hiền lành lương thiện. Người vợ chung sống với anh hơn 20 năm thừa mưu mẹo mà thiếu lòng nhân hậu, con trai anh mù quáng mong chiếm tình yêu mà dần đi chỗ bất chấp thủ đoạn, anh có thể hưởng lợi từ họ nhưng không thể đặt trọn tinh yêu. Vì chỉ có sự lương thiện mới là bến bờ bền chắc, an toàn, còn mọi quan hệ dựa trên quyền lợi, tham vọng sẽ sụp đổ khi những điều phù phiếm đó kết thúc.

Người anh thành đạt chỉ coi phụ nữ là “bộ sưu tầm” của mình và miệt thị ra mặt “bọn đàn bà”, nghĩ rằng chỉ cần cung cấp đủ tiền xài cho họ là đủ. Còn anh khẳng định với người phụ nữ mình yêu: “Người ta vứt bỏ chị, còn tôi coi chị như kho báu”, “nếu chị muốn chịu khổ, tôi sẽ cùng chịu khổ với chị” và đúng là anh đã giữ lời hứa. Có thể trong sự nghiệp anh không nhanh nhạy, không đủ cao tay ấn, nhưng trong tình yêu anh lại thấu hiểu những điều cốt lõi mà Hướng Thiên không hiểu.

Những người khác trong phim khi yêu thì mê muội bất chấp thủ đoạn, nhưng anh Hải càng yêu, càng nghĩ về người mình yêu thì hình như anh biết suy nghĩ hơn, hướng về cái thiện nhiều hơn. Anh sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ cần ở bên cạnh người mình yêu, săn sóc cô ấy mỗi ngày suốt nửa đời còn lại. Dĩ nhiên cũng như những người đang yêu khác, anh cũng lồng lộn lên, thô bạo với bất cứ người nào xúc phạm người mình yêu. Nhưng khác với người anh Nhan Hướng Thiên, thản nhiên cho mình cái quyền tán tỉnh cô gái trẻ Lạc Anh Tuyết, tổn thương Tuyết Vận là người lặng lẽ yêu và hy sinh cho mình nhiều năm, còn tàn nhẫn muốn đuổi người vợ thứ ba là Kỷ Hà ra khỏi nhà để danh chính ngôn thuận rước Lạc Anh Tuyết về nhà, thì Nhan Triều Hải lỡ tay đánh vợ con vô cùng băn khoăn ray rứt trách mình tệ bạc với một người vợ tốt. Anh chấp nhận từ bỏ tài sản sự nghiệp để được ly hôn, khi nghe Tuyết Vận cũng đòi ly hôn với chồng. Anh dũng cảm đối đầu với người anh mà xưa nay anh vẫn cố lấy lòng để bênh vực Tuyết Vận, công khai tình yêu với Tuyết Vận không còn kiêng dè khiến mọi người ngỡ ngàng.

Sự mê muội cuồng si có lẽ bất cứ người đàn ông nào cũng làm được, nhưng Triều Hải đã chứng tỏ mình biết yêu khi anh bằng lòng từ bỏ để Tuyết Vận chấp nhận tiếp tục điều trị bệnh ung thư máu. “Hãy nhớ tôi làm tất cả những điều này vì chị, vì tính mạng của chị là điều quí nhất trên đời của tôi.” Khi anh dịu dàng xin lỗi vợ, khi anh cố gắng nấu một bữa cơm, nhẫn nhịn trước sự cộc cằn vô lý của vợ, đó là lúc người vợ thấy đau đớn hơn cả lúc bị anh đánh, bị anh đòi ly hôn, vì điều này chứng tỏ tình yêu của anh đối với Tuyết Vận sâu đậm biết bao, anh sẵn sàng vì người phụ nữ đó mà cam chịu tất cả.

Cảnh hồi tưởng thời trẻ cho thấy anh là một chàng trai đơn thuần lương thiện bên cạnh Nhan Hướng Thiên tàn nhẫn thấy chết không cứu. Lúc anh dần trở lại bản chất lương thiện của mình thì lại bị vợ con nghe lời người ngoài hãm hại. Lúc anh đứng trước mũi súng của người anh, không thể thanh minh được chỉ lặng lẽ nhắm mắt lại, anh thật đáng thương và điềm tĩnh quá, hơn xa ông chủ ngân hàng ghen tuông tàn độc Diệp Sùng Đức, dám bày mưu giết người mà cuối cùng sợ hãi van xin tha mạng.

Lần gặp cuối cùng với Tuyết Vận thật xúc động, vì anh đã nhìn thấu mọi điều, anh bình tĩnh chấp nhận số phận, tay trắng ra đi làm lại từ đầu dù tuổi không còn trẻ nữa. Khi Tuyết Vận ái ngại, cho rằng “khổ cho anh quá”, anh chỉ lặng lẽ cười: “Không, đau khổ lớn nhất trong đời anh là mất em!” Anh không đòi hỏi được đáp lại nữa, vì nhận ra “trong tim em còn có anh Hai”, và tình yêu trọn đời của anh đã nhận được một tia hy vọng nhỏ nhoi. Một ánh mắt xúc động nghẹn ngào, một câu nói mơ hồ “ngày nào em dứt khoát với Hướng Thiên, em sẽ tim anh…” Có thật không, người phụ nữ nặng gánh gia đình ấy liệu có thể dứt bỏ không, anh có tìm được hạnh phúc không, chúng ta không biết, nhưng chắc chắn rằng nghe câu nói ấy, anh đã rất thỏa lòng và tiếp tục chờ đợi suốt đời.

Kết phim gần như tròn trịa, những người trẻ tuổi đã đến với nhau, chỉ có Gia Xương ở tù và Siêu Nghi chết, nhưng còn anh ở đâu? Anh có thể làm lại cuộc đời không? Tuyết Vận có giữ lời hứa không? Sao anh lại để lại nỗi ngậm ngùi bâng khuâng đến thế? Sao đạo diễn hay chọn cho anh vai…ác nhân lương thiện đến thế?

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 745cb5171eac7118c83d6d1a
Về Đầu Trang Go down
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Oct 31, 2011 8:21 pm

Nam tính

Nam tính là yêu rộng lượng, bao dung như một người đàn ông
Rượu ngon cái cặn cũng ngon, yêu em bất luận chồng con mấy đời”
Triệu Khuông Dẫn yêu Nga Hoàng suốt đời, cho dù nàng đã có chồng con, cho dù nàng từ chối mối tình đầu để giữ tròn đạo nghĩa, nhưng ngài vẫn yêu nàng không một lời trách móc, không oán không hận, vì nàng là tri kỷ của ngài, là động lực phấn đấu suốt đời của ngài, những gì nàng tặng cho ngài từ thuở hàn vi đến những tháng năm dài khắc khoải ảo vọng là không gì thay thế nổi, ngài yêu mà không đòi hỏi, không cưỡng ép, yêu và tôn trọng tất cả mọi chọn lựa của nàng, dù chọn lựa ấy khiến ngài tuyệt vọng đớn đau.
Đàm Quán Nhất yêu Chung Chân dù biết trong lòng cô có người khác, thậm chí từng có thai với người khác. Anh yêu và giúp cô vượt qua nỗi đau, thông cảm với nỗi đau của cô, trân trọng từng lời nói của cô: “Sao không nói nữa đi, cô nói thêm một câu nữa là tôi bay lên trời luôn đó!”
Trần Mục Sinh yêu Thu Tích bằng mối tình già có phần ngượng ngùng nhưng rất sâu đậm, khi biết Thu Tích đã tráo đổi con của mình nhiều năm trước, rồi biết chồng cũ của Thu Tích còn sống, ông vẫn không nửa lời oán trách, còn dùng hết tài sản của mình để chuộc bà về, nhẫn nhục cùng bà ra bán bánh ngoài chợ, còn cảm động vì vợ biết cách bán hàng giỏi hơn mình, khen “Nếu không có bà tôi không biết phải làm sao.”
Phùng Hoài Ân yêu Dĩ Bạch dù suốt đời bị cô xua đuổi, ngoài mặt anh ra vẻ căm hận nhạo báng, nhưng sau lưng những điều anh làm đều là vì thật sự yêu Dĩ Bạch, anh lặng lẽ đứng trong một góc để nghe ngóng về sức khỏe của cô, anh sợ cô mất ngủ, anh chồm lên điên giận giết tên nhà báo lưu manh vì sợ Dĩ Bạch tổn thương, khi anh dễ dàng lợi dụng tin tức đó để trục lợi cho mình. Đối với anh, “Chỉ cần em không còn khổ nữa, dù tôi có chết trăm ngàn lần cũng cam lòng.”
Trần Hạo Uy yêu đơn phương Vũ Nhu và sẵn sàng từ chức, tự chà đạp danh dự của mình để bảo vệ cô trước người chị họ thủ đoạn ích kỷ. “Anh yêu em không cần em đáp lại, những điều anh làm chỉ cần đổi lấy nụ cười của em là được rồi.”

Nam tính là yêu mạnh mẽ, chiếm hữu như một người đàn ông
Đàm Quán Nhất không từ bỏ bất cứ cơ hội nào để tranh thủ tình cảm của Chung Chân, khi bị thương, anh tranh thủ ôm cô và nói “Đừng xô anh ra, anh là một bệnh nhân”, anh công khai giành quyền sở hữu với tình địch một cách đường hoàng, mạnh mẽ, anh đuổi theo tình yêu của mình đến cùng và thật sự làm cho Chung Chân rung động.
Chu Hào thẳng thắn bày tỏ tình yêu với người phụ nữ lớn bằng tuổi…mẹ mình “Tôi yêu một quả phụ”, “Yêu anh thì em sẽ không thành quả phụ đâu, vì chắc anh chết sau em mà (!)” Anh chỉ ra cho người phụ nữ đó thấy đâu là ưu điểm của cô, cô xứng đáng được hưởng hạnh phúc như thế nào và anh đã thành công.
Sầm Cửu chỉ là một sơn tặc nhưng dám đương đầu không khoan nhượng với vua Càn Long hùng mạnh, dám đặt điều kiện trao đổi, đơn đả độc đấu, một mình xông vào Cấm thành chịu tội để cứu người mình yêu. Thật ra chính Càn Long là người được giai nhân yêu, nhưng rồi tình yêu đầy ràng buộc của ngài đã thua tình yêu mạnh mẽ quên mình của Sầm Cửu và ngài đã buông tay, trả lại hạnh phúc cho họ.
Chiếm hữu là liều mình như chẳng có xông vào phòng hoa chúc như anh Hoài Ân, không biết anh làm sao mà cô dâu còn cười tủm tỉm tới chừng nhìn lại mới tá hỏa và để lại mối di hận 20 năm.

Nam tính là bảo vệ người mình yêu như một người đàn ông
Không biết khi xông vào trại sơn tặc, Thiết Y đã yêu Thiên Phụng chưa, nhưng ánh mắt thất thần vì lo lắng cho cô, giọt mồ hôi cam chịu nhục, thái độ kiềm nén chịu bị đánh là biểu hiện của một tình yêu tận tụy làm xúc động trái tim của khán giả suốt mười mấy năm nay.
Từ Chấn Phong yêu vợ, hy vọng cứu vợ lành bệnh, vui lòng vô chùa lạy phật đến dập đầu chảy máu, còn thức suốt đêm tìm sợi dây chuyền vợ đánh rơi, lại cương quyết từ chối cưới vợ lẽ, giận dỗi đá bàn đá ghế vừa bộc trực vừa dễ thương quá.

Nam tính là yêu kín đáo, vụng về che giấu như một người đàn ông
Ha ha, nếu bầu chọn thì anh Phi Vân phải được giải…kém ga lăng với phụ nữ nhất rồi vì anh ăn nói cộc cằn, xử sự thô bạo với Thiền Nhi, luôn sừng sộ còn hiểu lầm cô, tới cuối phim mới cười chút xíu mỉm chi cọp rồi thôi. Nhưng ánh mắt của anh luôn phản lại những điều anh nói, ánh mắt ấy thật thiết tha, dịu dàng, chất chứa một tình yêu thầm kín không dám bày tỏ.
Vụng về cũng là anh Hoài Ân, mỗi lần anh tỏ tình đều lãng xẹt, cái gì mà “làm trâu làm ngựa cũng được”, “em là người đàn bà của anh”, rồi khiến cô hận mình suốt đời, gặp mặt cô thì luôn nhạo báng nhưng trong lòng anh đầy yêu thương lo lắng thì chỉ nói thầm “Tôi sẽ không để em nhỏ thêm giọt nước mắt nào nữa” nhưng nào có ai nghe.

Nam tính là yêu ghét dứt khoát như một người đàn ông
Anh Từ Chấn Phong mà không chịu là cứ ngồi một đống, mặt mày khó đăm đăm đừng hòng ai dụ dỗ ảnh. Nhìn thấy thái độ đeo dai bỉ ổi của Lý Thủy Tinh, anh xô đẩy không chút nể nang, quăng đồ đạc của người ta rầm rầm ra sân! Còn khi anh đã hứa yêu thương đối xử tốt với người nào là làm đến cùng, như khi bảo vệ Thẩm Quế Hoa khỏi những lời chê bai dè bỉu trong quán, vui lòng …chui xuống gầm bàn với cô, và nhất quyết tìm cô về khi cô bị dèm pha đuổi đi.
Anh Hạo Uy ghét Lâm Lung thủ đoạn nên nói với cô một cách rất…đểu: “Hồi tối vì tâm trạng tôi không tốt mới quan hệ với cô, cô đừng nghĩ gì xa xôi !”, anh ngang nhiên dẫn cô gái khác đến nói nhờ Lâm Lung làm phụ dâu cho mình trong lễ cưới và có một nhận định đặc sắc: “Cô luôn buộc tôi dùng mặt xấu xa nhất để đối phó với cô, đó là lý do vì sao mãi mãi tôi không yêu cô được” và yêu với anh có nghĩa là “Vũ Nhu luôn khiến tôi đem nhiều tốt đẹp nhất để đối xử với cô ấy, nhìn vào mắt cô ấy tôi thấy thích mình hơn.”

Nam tính là yêu và hận, gặm nhắm nỗi đau như một người đàn ông
Lương Kim Bảo yêu vợ suốt đời và cũng hận bà suốt đời. Ông luôn muốn chứng minh mình hơn hẳn tình địch, ông cười nhạo bà nhưng cũng tha thiết muốn làm hòa với bà, muốn có một gia đình bình yên hạnh phúc. Ông không thể quên vì đó là nỗi nhục quá lớn của một đàn ông lấy nhầm “đồ thừa” của chủ mình, nhưng tình yêu lại không phai nhạt đượm nhiều đắng cay vì bị hờ hững, lạnh nhạt, những lúc bà hạ mình lại là vì đứa con riêng của mình. Cách yêu của ông thật như đời khiến người xem đều thấy thích và thông cảm với anh Bảo chớ không ghét anh chút nào hết.
Đàm Quán Nhất điên giận vì vợ giấu mình đi gặp người yêu cũ lại nói dối một cách thản nhiên. Anh cực đoan nhưng lại có lý vì anh đã yêu bằng cả con tim, chấp nhận tất cả ở cô nhưng lại bị che giấu khiến anh không thể chấp nhận. Từ hận thù anh đã trượt xuống dốc tội lỗi nhưng xem phim ai cũng yêu mến và tiếc cho anh, cho là Chung Chân không xứng đáng với tình yêu của anh.

Nam tính là quên như một người đàn ông
Cuối phim Thiết Y đã có thể mỉm cười trước trò đùa của Thái Ngọc, bề ngoài có lẽ mọi người sẽ thấy anh quên, lại lên đường tận tụy vì đoàn tiêu, hết lòng với em gái và bằng hữu, nhưng tình yêu chôn giấu chỉ riêng anh mới biết có bao giờ nguôi quên hay không.
Hoàng đế bận lo việc nước, phũ phàng gạt phắt bức thư trả lời của Đường quốc “Không đến thì không đến”, nhưng khi mọi chuyện đã ổn, ngài giật mình và tức giận vì mất dịp gặp lại Nga Hoàng. Như mọi người đàn ông, công việc có thể làm cho ngài tạm quên người yêu, nhưng mãi mãi nàng vẫn chiếm vị trí quan trọng không hề thay đổi.

Nam tính là nhớ như một người đàn ông
Mãi mãi Nga Hoàng là cô bé bạo dạn hồn nhiên ngồi chung trên lưng ngựa năm nào với Triệu Khuông Dẫn, dù đời ngài đã gặp bao giai nhân, nhiều người phụ nữ tài đức nhưng hình ảnh của nàng không ai thay thế được.
Suốt hai mươi năm, dù Nhan Triều Hải và Tuyết Vận đều có gia đình riêng nhưng hình ảnh Tuyết Vận không bao giờ phai nhạt trong tim anh, và anh sẽ còn ôm mối tình si một cách kiên quyết suốt đời “Tôi tin rằng sẽ đợi được chị” và bằng lòng mãi mãi nghĩ về người phụ nữ mà mình yêu thương trân trọng.

Nam tính có thể chấp nhận mất lý trí, chấp nhận sự cố chấp nhưng không dung chứa sự thấp hèn

Nam tính là phải làm sao cho người ta tin những đức tính ấy là có thật chứ không phải do biên kịch và đạo diễn vẽ ra. Nam tính là sự thể hiện giống như ka đã thể hiện.
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Dec 11, 2011 9:23 pm

Giang sơn mỹ nhân tình | Nam nhân lệ, nam nhân tình

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Kd30

Mắt chàng nhòa lệ khi được tin tiểu thư Châu Nga Hoàng đính hôn, mà đính hôn với một người bạn từng khinh rẻ chàng.
Mắt chàng thẩn thờ, môi chàng tự nhủ, không phải là lỗi của nàng, là lỗi của ta, là ta đã đến chậm.
Mắt chàng u tối nghẹn ngào khi bị trói, bị miệt thi, chỉ vì chàng là một hiệp khách lang thang, không có cái gì sánh bằng vị hoàng thân quốc thích vinh hoa phú quý ngút trời kia, chàng lấy quyền gì mà đòi gặp tiểu thư con quan tướng quốc?
Ánh mắt thăm thẳm chứa một trời thương nhớ khi gặp lại nàng trên núi tuyết, gặp được nàng là đầy đủ lắm rồi, ta đã đến, dù muộn nhưng ta đã đến, không còn gì có thể ngăn cách đôi ta nữa, phải không nàng?
Muộn rồi, đôi ta không có duyên phận…
Mắt chàng long lanh ngấn lệ căm hờn, không phải giận nàng, cả đời này chàng cũng không sao giận được nàng, mà giận số phận, bởi chàng chưa bao giờ chịu thua số phận. Tại sao lại mặc cho số phận đẩy đưa, số phận có nghĩa gì, số phận chẳng phải do con người tạo ra hay sao?
Mắt chàng đỏ hoe như một đứa trẻ, mặc cho những dòng lệ tuôn trào ướt trên đôi má không cần giấu giếm, tay nắm chặt chiếc khăn thêu do nàng trao.
Hãy nhớ, những gì chàng không có được chưa chắc là không thuộc về chàng…
Mắt chàng thoáng trong lệ mờ bừng sáng lên một tia hy vọng hão huyền, có thể cho ta giữ lại chút tình cảm về nàng ở trong lòng được không?

Có ánh mắt nào thiết tha đau đáu khi ngắm bức chân dung của nàng, bao giờ ta có thể gặp nhau, bao giờ có thể nói với nàng rằng ta đã thành công như nàng mong ước, nếu biết, nàng có mừng cho ta không?
Có ánh mắt bực tức vì thế gian không hiểu mối tình này, họ bĩu môi, đàn bà thôi mà, hoa thơm cỏ lạ nơi nào chẳng có, họ làm sao hiểu được mối tình tri kỷ nhất kiến chung tình này chứ?
Có ánh mắt nào thất vọng vì dù thế nào chàng cũng không sánh được với một kẻ vốn sinh ra là cành vàng lá ngọc, là người mà nàng quyết định trao trọn cuộc đời, tại sao chàng lại thua con người hẹp hòi không dám vượt qua sách vở cũ rích đó?
Có ánh mắt nào ngắm chiếc khăn thêu kỷ niệm trước giờ khai hỏa trận chiến một mất một còn?
Nga Hoàng ơi, nàng có hạnh phúc không, Lý Dục đối với nàng có tốt không?
Có ánh mắt nào thảng thốt như kẻ lạc đường trên bến sông, gọi lạc giọng một cái tên từ miền ký ức, thế mà bóng nàng là ảo ảnh vội vã rời xa, sao nàng lại lẩn tránh ta, nàng không muốn gặp ta?
Có ánh mắt nào điên giận vì bị ngăn cấm gặp lại người thương, rồi bước chân nào đuổi theo cỗ xe ngựa, bàn tay nào cầm cành sen tịnh đế bị chặn lại trước cửa thành đóng kín không thể trao gởi cho cố nhân một lời, chỉ một lời thăm hỏi bình thường thôi, tại sao cánh cửa cuộc đời lại ngăn cách hai ta?

Giọt lệ như pha lê, lóng lánh nhưng không rơi, trên ngôi cao chín bệ ngày đăng quang, chàng đã đạt được vinh quang bậc nhất của một trang nam nhân dưới gầm trời này, tại sao chàng ứa lệ? Vì vinh quang ấy không thể chia sẻ cho nàng.
Giọt lệ như sương, trong đêm trăng mờ, tựa lan can ngắm trời khuya, hoàng bào rực rỡ giữa đêm hoàng thành thâm u càng thấy rõ nỗi cô đơn u tịch, tại sao u tịch, không phải hoàng đế có ba ngàn giai lệ sao? Vì ba ngàn người ấy không phải là nàng.
Giọt lệ như châu ngọc, sau mười năm xa cách, sau khi có thể ôm siết cố nhân trong vòng tay thương nhớ, sao lệ còn rơi. không phải ước mơ của chàng chỉ giản dị như vậy sao? Vì nàng nói chỉ dành trọn tâm hồn cho chồng mình.
Giọt lệ như máu hồng, khi nàng ôm lấy chồng tỏ bày tình nghĩa phu thê sâu nặng, chàng đã mất nàng từ lâu rồi mà, tại sao lại ngỡ ngàng, chua xót đến thế? Vì chàng cho rằng mình thất bại thảm hại trên tình trường.
Giọt lệ như khói mây, khi chàng trở về cùng bức họa và khẳng định, quên ta là chọn lựa của nàng, không quên nàng là chọn lựa của ta, tại sao đã nhìn, đã thấy, đã nghe mà lại còn cố chấp đến thế? Vì nàng là sức mạnh thầm kín của chàng.
Giọt lệ như mưa nguồn, trong một đêm giông tố, là mưa rơi hay nước mắt chàng rơi, khi chiếc khăn thêu kỷ niệm hoen dần rồi phai nhạt, tại sao chàng khóc vì một chiếc khăn rơi? Vì đó chính là lời vĩnh biệt của nàng;
Giọt lệ phảng phất trong ánh mắt sầu, trong nụ cười sầu khi người trao lại bức họa thân thiết nhất của mình cho tình địch, tại sao lại cam lòng lìa xa một hình bóng, một niềm an ủi suốt mười mấy năm trời? Vì trước khi xa rời thế gian này chàng vẫn muốn có người chăm sóc cho nàng.

Nam nhân thà đổ máu chứ không rơi lệ.
Nam nhân nào chẳng biết câu nói hùng tráng ấy.
Triệu Khuông Dận, một nam nhân hào khí lộng trời mây như chàng càng hiểu rõ câu nói ấy hơn ai hết,
Tại sao chàng rơi lệ nhiều đến thế?
Tại sao chàng nặng tình đến thế?
Tình chăng, si chăng, dại khờ chăng?

Trên đời này còn bao mối tình ghi tâm khắc cốt, còn bao nhiêu người con gái tốt hơn nàng kia mà.
Có những liệt phụ thà chết không bội phản tình chung, có những thiếu nữ dấn thân vào gió bụi đi tìm tình yêu chân chính của mình, cũng có những nàng chịu tiếng đời mai mỉa trèo tường khoét vách, thậm chí xuất hồn khỏi xác dõi bước theo tình lang.

Duyên cớ chi chàng lại yêu trọn kiếp một người con gái chịu thua số phận, dứt bỏ chàng không ngoảnh lại, không đoái hoài đến mối tình chung thủy của chàng?
Duyên cớ chi chàng hững hờ với tấm chân tình giản dị bên cạnh mình là Vương Hoàng hậu hiền đức, để đến lúc nàng chết mới hối hận?
Duyên cớ chi chàng liều cả thân phận nhất quốc chi quân, lắm phen đi tìm cho bằng được người xưa, mà gặp để làm gì, làm sao nối duyên xưa, làm sao nàng có thể bỏ chồng con đi theo chàng được chứ?
Duyên cớ chi chàng giữ mãi một hoài niệm, một nỗi đau, một giấc mộng để mãi chỉ tâm sự với người trong tranh trong khi người thật đã mãi mãi xa với?
Duyên cớ chi chàng sầu muộn khiến cả đất trời vần vũ? Vợ của người ta, hạnh phúc của người ta, thế mà chàng xót xa, nhói tim khi nàng bị vong phụ nghĩa là sao?
Tình chăng? Si chăng? Dại khờ chăng?

Trên đời này thật sự có trang nam nhân nào rơi lệ giống như chàng không?


Nhưng những giọt lệ của chàng là giọt lệ nam nhân đẹp nhất mà em từng thấy

Dòng lệ không che giấu, nhưng dòng lệ không yếu hèn, bi lụy, chàng đã khóc nhưng chàng vẫn hy vọng và phấn đấu để xứng đáng với sự mong đợi của nàng, để được gặp lại nàng,
Dòng lệ trẻ thơ cũng là dòng lệ của bậc trượng phu đội trời đạp đất, khóc vì võ công tuyệt thế kia, mưu lược xuất chúng nọ, khí phách hào hùng kinh thiên động địa lại dừng bước trước hai chữ mơ hồ: định mệnh.
Ngấn lệ khắc khoải hay ngấn lệ nhìn thấu suốt nhân tình, thấu suốt tầm hạn hẹp của một kiếp người, rằng danh vọng có thể nắm chắc nhưng tình yêu không thể mua bằng danh, bằng lợi và lợi danh kia không có người tri kỷ cùng sẻ chia thật trống rỗng vô vi.
Giọt lệ còn đọng trên khóe mắt qua bao thăng trầm của cuộc đời, bao phen buộc phải dùng thủ đoạn, thậm chí chọn là “ma” chứ không là “phật” để nắm cho được vận mệnh thiên hạ. Giọt lệ ấy là món quà quý giá của kiếp người, còn khóc là còn yêu, còn tin, dù chỉ là tin yêu trong mộng tưởng, còn hơn là chai sạn bất chấp thủ đoạn vì dã tâm đoạt bá đồ vương. Có phải vì còn biết khóc vì tình mà chàng rất độ lượng không?
Hạnh phúc thay người con gái chiếm hữu được giọt lệ của chàng, nàng thât là người phụ nữ có quyền uy tối thượng, nàng biết rất rõ nhưng nàng không thể tặng cho chàng niềm vui mà chỉ có thể khiến chàng rơi lệ.

Trên đời này thật sự có trang nam nhân nào nặng tình như chàng không?

Nhưng tình của chàng là tình yêu bao dnng nhất mà em từng biết

Tình của chàng với Nga Hoàng không phải vì say mê vẻ yêu kiều tú lệ, không phải tiếng sét như người ta thường nói. Tình của chàng rất giống tình của Từ Hải dành cho Thúy Kiều, một tình yêu tri kỷ khoáng đạt.
Khen cho con mắt tinh đời, anh hùng đoán giữ trần ai mới già. Một lời đã biết đến ta, muôn chung nghìn tứ cũng là có nhau

Tình của chàng yêu sâu thẳm chính bản chất của Nga Hoàng, bản chất ẩn táng khát vọng của một bậc anh thư lóe sáng diêu kỳ, thứ ánh sáng mà suốt đời phu quân của nàng chưa từng nhìn thấy.
Chàng yêu cô gái bạo dạn uống rượu và múa trước đám đông trong quán rượu, chỉ vì muốn nghiên cứu nghệ thuật múa.
Chàng yêu người đẹp thẳng thắn bày tỏ tình cảm với hiệp khách lạc phách giang hồ không đủ tiền trả một bữa cơm.
Chàng yêu người tình dũng cảm phi ngựa trong đêm tối để cứu chàng trong cơn nguy hiểm.
Chàng yêu người đã tin chàng là anh hùng.

Tình của chàng như mọi trí tuệ thiên tài chỉ cần một gợi ý, một lời nói mạnh mẽ là khơi nguồn sáng tạo vô hạn. Nga Hoàng cho chàng sức mạnh đi suốt sự nghiệp đầy phong ba, làm sao chàng có thể quên nàng?

Tình của chàng bao dung trân trọng.
Nếu chàng yêu nàng ít hơn, chắc chàng sẽ quay trở lại nhà nàng, nài nỉ cho đến khi nàng xiêu lòng chứ không lặng lẽ ra đi chiều theo ý nàng.
Nếu yêu nàng ít hơn, thì chàng phải yếu đuối hơn tựa như người chồng sau này của nàng để nàng phải dỗ dành, che chở.
Nhưng chàng quá yêu nàng, không nỡ làm trái ý nàng, không nỡ để nàng khó xử giữa tình và hiếu.

Tình của chàng không cần thề non hẹn biển, không đòi hỏi ở nàng lòng chung thủy bất di bất dịch, chàng chỉ cần biết, nàng đã cố gáng quay lại chốn cũ tìm chàng, tìm cách nhắn tin cho chàng để chàng mau đến hỏi cưới nàng. Thế là đủ, nàng không thể ở bên chàng trọn đời, nhưng nàng đã yêu chàng chân thành, thì đã xứng đáng cho chàng giữ mãi bóng hình nàng trong tim.

Tình của chàng là dành tặng tâm hồn nàng, nên không phai tàn qua năm tháng, không một lời trách cứ, chắc chắn dù nàng có quá khứ như thế nào, chàng cũng sẽ tha thứ, vì điều mà chàng tôn thờ là phần tinh túy nhất của con người, nàng chỉ tặng riêng chàng và chỉ có chàng nhận biết.

Tình của chàng là mộng, dù đời chàng trải qua nhiều thực tế đắng cay.
Tình của chàng là thực, dù suốt đời chỉ theo đuổi một giấc mộng hư vô
Tình là si, nhưng vì tình chàng đã làm nên nghiệp lớn
Tình dại khờ, nhưng có ai khôn ngoan tỉnh táo được khi yêu?
Tình khiến cho chàng, một hoàng đế uy vũ cũng giống như chúng ta
Tình khiến cho chàng khác người đời tàn nhẫn, lắm tham vọng tranh danh đoạt lợi,
Tình khiến cho chàng đúng nghĩa là một con người.
Tình khiến cho chàng được là chàng.

Trên đời này thật sự có trang nam nhân nào giống như chàng không?
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Sep 03, 2012 10:14 pm

Yêu tinh bất lão


Thấy anh vẫn trẻ đẹp ở độ tuổi 50, nhiều bạn mong anh tiếp tục đóng vai trẻ, vai chính, không muốn anh cứ phải làm "cha của người ta", không nhất thiết lúc nào cũng mang bộ râu kè kè lên phim. Mà cứ phải mang râu cũng vì nguyên do anh quá trẻ, không gắn râu thì báo hại các diễn viên nam trẻ đóng chung hết!

Nhưng mà bây giờ tìm vai chính trẻ trung nào cho Hào ca đây? Một điều chắc chắn là ka không thể đóng các vai đơn điệu, tính cách một chiều, loại vai ấy trong các phim gần đây lại có hơi nhiều. Nhớ lại các vai mà ka từng đóng, dù là cổ trang, cận đại hay hiện đại đều có nhiều day dứt nội tâm, hay chính ka đã thổi vào đó những đường nét riêng làm vai diễn trở nên có chiều sâu hơn kịch bản?

Vai chính đầu tiên của ka là vai Quách Tĩnh, một chàng trai có tính cách đơn thuần nhất trong tất cả các nhân vật nam của Kim Dung, nhưng thể hiện của anh tạo nét lạ khiến nhiều người băn khoăn vì không giống như người ta vẫn tưởng tượng. Nét mặt phụng phịu trẻ con, khăng khăng cố chấp khi bảo vệ chân lý, và rất chân thành trong tình yêu, nhất là khi chàng ta đánh trống thi để cầu hôn trên Đào Hoa đảo với bộ điệu căng thẳng mím môi mín lợi đánh mãi không ngừng, hoặc khi chàng nhớ em Dung nghẹn ngào chực khóc khiến vai diễn sống động, gần gũi, giản dị dù có thể chưa phải là vai diễn Quách Tĩnh được đánh giá cao nhất.

Vai diễn đầu tiên của Hào ca tại Trung Quốc là tướng cướp Sầm Cửu trong Hí thuyết Càn Long, cũng là một nét diễn rất lạ trong tính cách tướng cướp với nụ cười vửa chất phác vừa thô mộc của một tên cướp lần đầu biết yêu, thô mộc đến không biết mặc áo lụa của người đẹp tặng ra sao, nhưng ánh mắt thăm thẳm đầy tâm sự khi nghĩ tới số phận sơn tặc của mình, không biết chết ngày nào và trao gửi tâm sự chân thành với người con gái mà mình tôn trọng như một nữ thần.

Một vai đặc biệt khác là Đàm Quán Nhất trong Ngã bản thiện lương, anh chàng cảnh sát nửa chánh nửa tà, ghét ác như thù, nhưng như những cảnh sát khác, anh ta cũng phải tìm chổ dựa, đi ngược với chỗ dựa của xếp để từ đó hất chân sếp. Trong tình yêu, anh lại quá chân thành, rộng lượng, nhưng vì quá ghen mà đánh mất hạnh phúc của mình. Phong cách nhanh nhẹn, xấc xược với điếu thuốc lá không bao giờ đốt tạo cho Hào ca một nét riêng biệt không lẫn với ai và nổi bật hơn hẳn vai chính.

Mình cũng thích vai Tần Phẩm Nam trong Người đẹp trong lồng kính, anh chàng bảnh bao xấu tính mà cứ tưởng mình còn tốt. Anh là người xấu nhưng những thoáng cảm xúc của anh thật chân thành, như thoáng bâng khuâng khi cô vũ nữ tình nguyện vì anh mà nhận lời quan hệ với ông chủ, nỗi đau của anh khi bị gia đình vợ ép buộc ly dị, và cuối cùng nhận ra mình sai, thái độ chân thành day dứt của anh khiến không ai còn có thể ghét anh nổi.

Trần Hạo Uy là một tính cách độc đáo và khi thể hiện vai này trông Hào ca rất giống...chính anh ngoài đời với phong thái giản dị, cách cười nửa miệng, điệu bộ thoải mái tự nhiên và đôi mắt thăm thẳm biến ảo, không phải có phải vì đóng vai thất tình tuyệt vời quá, nên ngoài đời chuyện tình cảm của anh cũng không thành công?

Các vai cổ trang của Hào ca như Phi Vân, Thiết Y, Triệu Khuông Dẫn đã trỡ thành kinh diển. Dù các nhân vật này võ công cao cường, vũ đạo đẹp mắt, nhưng nét hấp dẫn chính của họ là nội tâm phong phú, diễn xuất tinh tế đến từng sóng mắt, nét nhíu mày, cách quay lưng, như có bạn đã khen ngợi vai Triệu Khuông Dẩn:
Tay vung chân bước đều là diễn
Cau mày cúi mắt thảy là tình

Trong các vai diễn của ka có một số vai tính cách đơn thuần như Vương Triều Quan trong Giếng Lục giác, Từ Chấn Phong trong Ninh vi nữ nhân, nhưng đều hếp dẫn và không đơn điệu, như anh chàng Triều Quan ngô ngố nhưng chân thành tạo hình đặc biệt với mái tóc giống...gáo dừa, cặp mắt ngơ ngác rất duyên, anh Từ Chấn Phong tốt nhưng không tốt mù quáng, điểm hấp dẫn của anh là sự dứt khoát trong yêu ghét, và những cơn giận đáng yêu của một người trọng tình trọng nghĩa.

Có lẽ vai tính cách một chiều nhất của ka là 2 vai Vương Phú Khúc trong Thiên sư Chung Quỳ và Thượng Quan Vân trong Ma giới. Anh Vương Phú Khúc không có nhiều đất diễn nhưng lại được rất nhiều khán giả yêu mến, còn Thượng Quan Vân tham tàn từ đầu đến cuối, mình chỉ xúc động khi ông tẩu hỏa nhập ma, cương quyết đuổi con gái đi không cho đến gần mình, lúc thể hiện tính người trong các vai ác là điểm quyến rũ nhất trong cách diễn xuất vai ác của ka, cũng là điểm hấp dẫn của Lương Kim Bảo, Hàng Kính Đình, Phùng Hoài Ân...

Phải tìm vai chính nào cho ka sau những vai độc đáo tâm lý phức tạp như ta đã từng xem, mong chờ các đạo diễn trao cho anh vai trẻ đẹp nhưng nội tâm phong phú.
Về Đầu Trang Go down
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Sep 03, 2012 11:22 pm

Ngưng mâu

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Kd1-2

Xin dùng hai chữ Hán ít quen thuộc này để nói về những cái nhìn thăm thẳm của Hào ca trong phim mà đặc biệt nhất là trong Giang sơn mỹ nhân tình. Chữ ấy đã xuất hiện trong rất nhiều bài cảm nhận, kèm theo những lời bình phẩm xúc động thổn thức, có bạn viết là “sợ nhất khi anh cau mày nhìn đăm đắm, thật là quyến rũ đến trí mạng!”, hoặc gọi đó là “cái bẫy khiến hồn lạc bước, không tìm được lối về”. Nhiều lời tưởng chừng như khoa trương, nhưng nếu có xem phim thì sẽ thấy không có gì là quá đáng. Trong các bài cảm nhận ở DAN, kỳ năm 2010 tổ chức cuộc thi viết về Hào ca, thì đã có bạn gọi ánh mắt đó là vô tận.

Chợt nhớ lại ánh mắt ấy vì lúc này có nhiều phim đề tài cung đình. Y trang lộng lẫy. Tình tiết, ngôn từ tỉ mỉ. Cử chỉ uy nghiêm, đường bệ. Thì ông hoàng bà chúa là phải thế mà, đâu thể bay vèo vèo, chưa nói đã…chưởng như mấy hiệp khách giang hồ được. Vì vậy diễn xuất trong các phim cung đình cũng khó hơn, phải tinh tế trong từng cử chỉ, nét mặt nhất là ánh mắt để thể hiện, chứ không thể dùng võ công tuyệt thế che lấp những khiếm khuyết về diễn xuất được. Thường một phim cung đình bây giờ có rất nhiều vương gia, vua chúa, công nương, hoàng hậu nhiều nước, nhiều thế hệ đan xen với nhau. Một sự…lạm phát hoàng tộc khiến rất nhiều diễn viên được làm vua chúa cho nên không tránh khỏi chuyện …tấm áo hoàng bào chưa tương xứng với bản lĩnh và tài năng. Điểm dễ thấy nhất là phim chọn cách quay đặc tả nét mặt khá nhiều và dừng lại lâu, nên thường xảy ra tình trạng máy quay tới mà diễn viên…chưa kịp diễn. Gương mặt vô hồn chưa kịp thay đổi biểu hiện, cố gắng lắm mới thay đôi được chút ít cơ mặt, ánh mắt cũng máy móc, gần như chới với, hụt hẫng không tự nhiên, thoải mái. Đa số diễn viên đều chịu sức ép rất nặng của tầm vóc vai diễn, phải cố gắng vói lên cho …giống vua, cho xứng tầm, nên các vai vua rất dễ trở thành một kiểu minh họa giả tạo. Thảm nhất là nhiều ánh mắt ráng sức mà diễn ...không ra.

Bỗng coi lại Giang sơn mỹ nhân tình, một cảm giác dễ chịu trào dâng, bởi vì Hào ca không diễn vai Triệu Khuông Dẫn mà bắt buộc vai diễn nhập hồn phách vào mình, anh hoàn toàn là Triệu Khuông Dẫn từ trước khi ra máy quay, có khi thấp thoáng bóng ka sau tấm màn bước ra thì đã hoàn toàn là ông vua khai quốc vừa hừng hực nhiệt tình, vừa thâm sâu khó đoán. Chưa nói đến chuyện ka mặc tấm hoàng bào cũng thoải mái như mặc đồ đại hiệp vá chằng vá đụp, chiếc áo hoàng bào vẫn tận dụng từng cánh tay áo, vạt áo để diễn tả uy phong hay nỗi nhớ thương sâu kín, điều đặc biệt nhất là ánh mắt.

So sánh thì hiểu tại sao có ánh mắt vua chúa khiến mình chán vì cố gắng lắm mới diễn tả được chút ít cảm xúc gượng gạo, còn khi Triệu hoàng đế ngoảnh lại thoáng nhìn thì có ngàn điều muốn nói, ta thấy mênh mông vô tận đến mức chỉ có thể cảm nhận mà không sao diễn tả thành lời. Đôi mắt người băn khoăn trước một lựa chọn trọng đại: Ta nên là Phật hay là ma? Là ma có thể lập mưu chiếm bằng được ngôi Hoàng đế, còn làm Phật là tiếp tục ngu trung để bị bọn nịnh thần hãm hại, cuối cùng người đã chọn. Khi chọn thì ánh mắt người điềm tĩnh đón nhận sự việc như đã dự tính, nhưng vẫn thoáng chút nộ khí khi được khoác hoàng bào, lại không phải là giả dối đóng trò, giống như một chút quán tính muốn làm trung thần, làm “Phật” còn sót lại đang tranh đấu với ý chí làm ma vậy.

Hầu hết những ánh mắt mình thấy trong phim cung đình là sự minh họa thiếu sáng tạo, ở chỗ cảnh vui thì đương nhiên người ta diễn ra vẻ vui, khi buồn thì diễn ra vẻ buồn, mình chưa thấy ánh mắt độc đáo như ánh mắt Triệu hoàng đế thời khắc đăng quang, đó là đôi mắt buồn mênh mang long lanh ngấn lệ sau rèm châu lấp lánh của mũ miện. Giọt lệ lóng lánh mà không rơi trước cảnh bá quan tung hô phủ phục có phải ý thức rất rõ về nỗi cô đơn sắp phải gánh chịu trên ngôi cao tối thượng, cũng là nỗi buồn sâu sắc vì không thể chia sẻ vinh quang tột đỉnh này với người tri kỷ mà vì nàng, ngài đã phấn đấu từ một hiệp khách lang thang đến khi làm vua nắm vận mệnh thiên hạ. Ánh mắt này được quay di quay lại 4 lần, càng lúc càng gần và quá tuyệt mỹ đến nhói tim.

Những ánh mắt cung đình thường trầm trọng, hoặc cố làm vẻ trầm trọng. Nhưng những cái nhìn vô hạn của Triệu Khuông Dẫn lại tự nhiên, thoải mái giống châu báu hững hờ vứt khắp nơi của một người quá giàu có. Mình cũng rất nhớ ánh mắt của Hoàng đế trên lưng ngựa, trong khi các huynh đệ khắp nơi tụ họp về vui chơi săn bắn, ánh mắt người phóng ra những tia trầm tĩnh nhưng như khoảng lặng trước cơn bão, ánh mắt nhìn bao quát khắp núi sông mà người phải tô điểm cho giàu đẹp, ánh mắt nhìn thấu tâm tư, thói hư tật xấu của những người huynh đệ quen thói cát cứ một phương, vun vén riêng tư mà chưa hiểu đại cuộc, để rồi trong thoáng chốc trong lều tiệc, người vung ra ánh mắt quả cảm cuồng nộ : Nơi đây không có người ngoài, chỉ có trẫm và các huynh đệ, ai có muốn làm vua thì bắn thẳng vào ngực trẫm đây, khiến cho quần thần đều khiêp sợ và tự khai tội!

Và có lẽ Tống Thái tổ là vị vua duy nhất dùng tình cảm để thu phục lại binh quyền mà không dùng vũ lực giết hại công thần như các triều vua khác. Bữa tiệc rượu “bôi tửu trích binh quyền” người lấy ánh mắt thiết tha chí tình mà nói với huynh đệ, nhưng cũng không kém phần uy phong để huynh đệ hiểu đây là bước đi tất yếu trong công cuộc khai quốc chứ không thể nào làm khác. Ánh mắt chí tình nghiêm nghị lại rất giản dị như trong gia đình chứ không hề làm ra vẻ thị uy của thiên tử như thường thấy.

Và nao lòng sao là những ánh mắt dành cho Nga Hoàng, hay đúng hơn là với bức họa của nàng, hay ánh mắt nhìn vào đêm tối mông lung, trong chiếc hoàng bào rực rỡ giữa cung điện tráng lệ, ánh mắt đó thật chân thành để thấy một Hoàng đế rất khác, lãng mạn, thủy chung trong tình yêu bên cạnh Hoàng đế anh minh sáng suốt thực tế trước quần thần.

Mình ấn tượng với ánh mắt của Hoàng đế khi người thấy Nga Hoàng ôm lấy Lý Dục, một ánh mắt có cả nước mắt ghen tỵ, có cả nỗi ngỡ ngàng, hụt hẫng, dường như nói, thì ra nàng yêu hắn đến như vậy sao, trẫm không còn là gì trong lòng nàng nữa sao? Ta thua Lý Dục ở chỗ nào, cái tên yếu đuối, nhu nhược, phụ tình phụ nghĩa ấy, và rồi là ánh mắt chấp nhận khoan dung, vì biết làm sao được, đó là sự lựa chọn của nàng, ta thành toàn cho nàng.

Ánh mắt Hoàng đế đẹp vì đạt đến mức vô tận đồng thời rất hiểu từng giới hạn của sự biểu hiện, biết thế nào là đủ, biết đi đến đâu thì phải dừng, để chừa chỗ cho sự...tưởng tượng, khao khát của khán giả, ka cháy hết mình nhưng mọi người vẫn thấy nguồn nội lực phong phú chứ không hụt hơi, "hết tài hết phép" như một số kiểu diễn xuát còn non tay rất dễ thấy hiện nay. Coi vai diễn Hoàng đế có cái sướng khoái khi vô một cung điện, vung vãi xa hoa mà vẫn cứ giàu chứ không...hết tiền.

Tất cả những ánh mắt ấy đã biến Triệu Khuông Dẫn vượt ra khỏi một vai diễn mà như một con người bằng xương bằng thịt gây ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả như những lời cảm nhận sau: “Có hề chi, dẫu người là một nhân vật giả tưởng. người vẫn là hiện thực rõ ràng hữu thanh hữu ảnh trong tận cùng tâm trí của em, biết yêu đến tận cùng, khi thì vén tay áo huy động văn võ bá quan, khi hạ bút hoạch định giang san, khi múa kiếm chấn động Xuân Thu, khi giọt lệ lưng tròng khóc nỗi cô đơn. Ngưởi mãi là vai chính huyền thoại của em, mãi là nỗi nhớ êm dịu của em…”

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Kd4-2
Về Đầu Trang Go down
Cung Phi Vân

Cung Phi Vân


Tổng số bài gửi : 57
Join date : 07/09/2012

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Sep 17, 2012 12:49 pm

Trang thứ 100...bất ngờ

Biết mừng trang thứ 100 đột ngột này như thế nào đây? Mừng mùa xuân sắp đến? Mừng một đoạn đường đã qua, có độc hành, có bạn bè cùng chia sẻ, có những niềm vui bất ngờ, có sự kiên nhẫn, có tình yêu...Thôi thì tổng hợp lại những lời lẽ tuyệt đẹp từ một đất nước cả tỉ dân, không thiếu tài hoa, không thiếu nhan sắc, nhưng vẫn say đắm đôi mắt như nước hồ thu, nụ cười rạng rỡ và chiều sâu một phong cách diễn xuất đa dạng chưa bao giờ ngừng làm ta ngạc nhiên, nhiều khi hại ta...té ghế! Tự những lời này đã quá đẹp không cần phải bình luận thêm, và khi Hacy dịch, thì có lòng tự tin là mình hiểu đúng cái thần trong những lời lẽ ấy, vì chính suy nghĩ của Hacy cũng không xa cách những mỹ ngôn ấy là bao.



"Gương mặt tươi cười như vầng dương xán lạn, giọng nói thu hút êm tai vô cùng....
Phong thái anh hùng, hào sảng như bẩm sinh, dáng dấp hấp dẫn ánh mắt người xem...."

"Sóng mắt tợ nhật nguyệt, nụ cười thoáng mây xa"

"Đôi mày thẳng hơi xếch về phía thái dương, đôi mắt sâu thẳm, cử chỉ cứng cỏi, thể hiện khí khái đầy nam tính, anh là Huỳnh Văn Hào, từ khi anh xuất hiện trên phim truyền hình, được xem là một đại hiệp bẩm sinh, và người đã xem anh diễn rồi thì sẽ không quên. Ngôi sao có tính tình hòa nhã, tâm hồn giản dị này sẽ làm bạn khó cầm lòng khi được tiếp xúc với anh. Anh có giọng nói rất hay, thu hút một cách khác thường, cho thấy vẻ quyến rũ điềm đạm của một người đàn ông chính chắn, êm dịu như rượu đào, pha lẫn chút trầm lắng của những tháng năm từng trải."

"Người, Huỳnh Văn Hào – Triệu Khuông Dẫn, đôi mày thẳng như nhát kiếm trên vầng trán, ánh mắt ngời sáng, đôi môi quả quyết, đôi má tinh anh. Hành động như cây tùng trước gió, tiếng nói giọng cười như ánh trăng sáng đêm rằm."

"...tuyết trắng tinh khiết, giống như lúm đồng tiền điềm tĩnh mà ngời sáng của anh. Một lần gặp được anh, sẽ không sao quên được, năm rồi lại năm, như rượu ngọt lâu năm, từ xưa đến nay, dù nhân tình thế thái dời đổi trăm lần, vẫn đọng lại hương vị ngọt ngào. “Vừa cuồng, vừa hiệp, lại văn nhã ôn hòa”"

“Tình yêu ấy xuất phát từ vẻ anh tuấn của anh? Cũng phải. Không có duyên may được gặp tận mặt, nhưng trang web là nhịp cầu giúp em được nhìn thần thái của anh và phát hiện ánh mắt, nụ cười quyến rũ em trọn kiếp này, và cũng là khí chất mà em sẽ yêu trong kiếp sau. Dường như tất cả ý niệm của em về sự quyến rũ đều tập trung trên con người của anh.”

"Em không hiểu tại sao mình lại yêu một gương mặt rạng rỡ, lại yêu đôi mắt như hồ nước sâu thẳm.
Em có một vầng trăng dõi theo, em có một vầng dương chiếu sáng, nhưng trong tim bất chợt có hình bóng anh là thơ là tranh tỏa ngát hương không thể xa rời.
Trong cơn mê loạn, anh như xao động trên đầu ngón tay em, anh nhập vào những vần thơ em.
Anh xiết chặt trái tim em, xiết chặt toàn thân em vào màn hình.
Em không thể phân biệt đó là lòng kính trọng hay tình yêu đang xâm chiếm dòng suy nghĩ nhưng ngôn ngữ hạn hẹp của em không biết làm sao ca vịnh về anh.
Lá thu dẫu lưu luyến cũng phải rời cành cho mùa thay lá mới, dư âm bài trường ca còn vương vấn trong tâm niệm cũng phải rời đầu ngón tay..
Trong đêm thanh vắng có ngọn núi xa dõi theo ánh đèn của em, dưới ánh đèn em dõi theo một gương mặt rạng rỡ.
Nếu em là một áng mây, em sẽ rời vầng dương đến đậu trên chiếc dù che cho anh, nếu em là một cơn gió, tất nhiên sẽ theo anh trong mỗi hành trình.
Vì nụ cười ngời sáng của anh, vì ánh mắt như nước hồ thu.
Nửa đêm, một lần nữa ngắm nét mặt anh, vẫn không nỡ rời dung nhan rạng rỡ… "

"Không dám nhìn thẳng vào mắt anh
Như làn nước mùa thu sâu thẳm
Hào quang thoáng bóng mây
Sợ rằng hồn ta bị cuốn trôi
Về phương vô định
Say quên lối về
Trong tiếng chuông gió bốn mùa

Không dám chạm vào gương mặt tươi cười của anh
Đó là cái bẫy sâu thẳm
Em như người bước ven sông
Khó ai cất tiếng gọi quay về
Hồn nổi loạn
Làm sao níu lại
Lý trí mong manh như cánh diều trong gió lộng.

Không dám nhìn mãi vào nét cảm xúc trên gương mặt anh
Đó là sóng triều cuồng nộ
Lật nhào
Thuyền không bến đỗ
Ai người đủ sức neo thuyền hồn?"

"Dành một phút giây
Ngâm vần thơ tương tư của Lý Thanh Chiếu
Dành một ngày dài
Theo gót Phi Vân và Liên Thiền đến chân trời
Dành một đêm Thất tịch
Ngắm Chức Nữ Ngưu Lang trên dải ngân hà
Dành một thời thanh xuân
Lý giải cuộc tình trắng trong của Thái tổ và Nga Hoàng
Dành trọn cuộc đời em
Kiên trì bảo vệ tình yêu của anh
Thời gian trôi khoảnh khắc
Tình lại lớn rộng hơn
Đời đời kiếp kiếp
Ghi nhớ không phai
Được trông thấy gương mặt rạng rỡ của anh
Là hạnh phúc lớn nhất đời em."

"Như giọt lệ trong mắt người, đọng lại giọt pha lê long lanh
Như nụ cười trên khóe môi người, hư ảo như có như không
Như nét mày căng như cánh cung trên trán người
Ánh mắt thẳm sâu
Gương mặt cương nghị
Bên ngòai dáng vẻ trầm tư
Nội tâm chứa chan tình cảm
Mình với bóng cô đơn
Nếu có người ấy trong đời
Tôi xin hóa thành cánh bướm
Tôi sẽ đậu nhẹ nhàng trên bờ mi vuốt ve cho vợi nỗi sầu tư
Để người ban ơn bằng nét mặt cười rạng rỡ
Tôi sẽ múa dịu dàng bên cạnh người, cùng người ngắm ánh tà dương, ngắm vầng dương rạng, xem hoa nở, ngắm hoa tàn, nhìn tháng năm dài qua đi.
“Cùng nắm tay con trẻ, cùng răng long đầu bạc”
Mặc cho chốn trần thế hay suối vàng, đời đời kiếp kiếp chẳng rời xa."

"Văn Hào, em yêu Hoàng đế Triệu Khuông Dẫn mà anh diễn, em nhớ đoạn gương mặt người đón đầu ngọn gió. Và khi Hoàng đế khoác chiếc áo bào có 2 màu đỏ và đen, chiếc vương miện tôn quý làm nổi bật nét mặt cương nghị anh tuấn mà ta khó nắm bắt được cảm xúc, khiến em hình dung được không khí cả thời Ngũ Đại mười nước phân tranh chiến loạn. Lòng người lo nghĩ cho muôn dân, đôi vai sẵn sàng gánh vác cả thiên hạ, tự khoác hoàng bào, xoay chuyển loạn thế ngập tràn khói lửa. Tình thâm nghĩa trọng của người, cao ngất trời mây, người mượn rượu đoạt binh quyền, đổi thay tận gốc vận nước, dẹp tan mầm mống nội chiến đang nhen nhóm; Mảnh khăn thêu giữ mãi bên mình, là tình sâu quyến luyến, là nỗi buồn đắng cay se thắt tâm can, thường chỉ có ánh đèn đêm mờ tỏ chứng tri…Nụ cười của người, nỗi đau của người, giọt lệ của người, nổi lo âu của người thu hút em vào thế giới của bậc nam nhân, và từ đó biết ơn và ngưỡng mộ đôi vai nặng oằn trọng trách, đôi mắt quả quyết kiên nghị. Có hề chi, dẫu người là một nhân vật giả tưởng. người vẫn là hiện thực rõ ràng hữu thanh hữu ảnh trong tận cùng tâm trí của em, biết yêu đến tận cùng, khi thì vén tay áo huy động văn võ bá quan, khi hạ bút hoạch định giang san, khi múa kiếm chấn động Xuân Thu, khi giọt lệ lưng tròng khóc nỗi cô đơn. Ngưởi mãi là vai chính huyền thoại của em, mãi là nỗi nhớ êm dịu của em…"


Đó là văn của người ta. Còn theo Hacy, anh đẹp nhất khi bộc lộ tâm hồn trên nét mặt, dù cho khi đang diễn xuất hay trong đời thường.

Đôi mắt Hào ca đẹp, tuy có thể người khác cũng có đôi mắt như vậy, nhưng vẻ đẹp là từ ánh mắt biến ảo đa dạng, khi kiêu ngạo, lúc thiết tha, sâu thẳm, lúc ngang tàng, bất khuất, lúc ngây thơ, khi nghiêm nghị, trầm tĩnh, khi tinh quái, hài hước cứ giục mình mãi muốn dõi theo, muốn tìm hiểu đâu mới là bến bờ trong sóng mắt kỳ lạ ấy.

Đôi môi có đường nét hoàn mỹ, nụ cười đẹp không cần phải khen thêm, dù nhiều người khác cười cũng đẹp, nhưng làn môi ấy có thể biểu hiện nụ cười nhân hậu, trong sáng như đóa hoa nở tự tâm hồn, nhưng cũng đồng thời cũng có cái cười nhếch mép toan tính, khinh bạc, có cái cười trong nước mắt, có nụ cười hăm hở đầy tham vọng khiến lòng người xốn xang, tức tối mà không thể rời mắt khỏi màn hình.

Nét nhăn giữa vầng trán trăn trở suy tư có từ hồi còn trẻ là một nét "nhận dạng" mỗi khi anh biến hóa đến mức độ không còn nhận ra làm gương mặt trở nên có chiều sâu trong những vai diễn nội tâm, mặc dù không thích anh nhăn trán, chỉ thích thấy anh cười nhưng đường nét đó cũng nhìn quen rồi, mà cũng chưa thấy ai đòi thương chỗ đó, thôi thì mình thương vậy.

Còn cái đồng tiền thì hại chết nhiều người lắm rồi, cái "tửu oa" , ổ chứa rượu này mỗi lần xuất hiện thì giúp Hào ca trẻ lại cả...20 tuổi, và luôn khiến mình muốn cười theo, nhưng khi đóng vai ác thì chắc phải khổ sở lắm mới xử lý cho nó đừng lộ ra ngoài ý muốn vì thấy đồng tiền đó, không có khán giả nào ghét anh nổi đâu.

Cười mà đẹp thì dễ, nhưng khóc cho đẹp thì khó lắm, và Hào ca mà khóc như trong Giang sơn mỹ nhân tình, Hoán tử thành long thì chỉ muốn chọc cho khóc thêm, vì đôi mắt rưng rưng mọng nước mắt mà không rơi, thiết tha, đau đớn lại càng to đẹp. Còn nổi giận ầm ầm thì càng quyến rũ, vì đó là cái giận của một người chính trực, không chịu sự nhỏ nhen, tráo trở, thấp hèn như Thiết Y, Triệu Khuông Dẫn, Mục Sinh, Từ Chấn Phong.

Trong các vai chính diện, vẻ đẹp của Hào ca toát ra tự nhiên như từ chính tâm hồn của anh, không phải là một tính cách hiền lành đơn điệu mà có nỗi day dứt của một người tốt, nỗi đau của người tốt bị đối xử bất công, và trận lôi đình của người căm ghét cái ác. Trong vai phản diện, có nét là lạ của sự vượt qua chính mình, cố gắng đi sâu vào sự tinh tế, và các vai ác đó hầu hết đều không hèn hạ van xin ai (chỉ giết người diệt khẩu thôi), ngay cả khi kẻ ác hối hận cũng có nét riêng, không quá quỵ lụy mà vẫn chân thành.

Thành ra nếu "cạp" được những tấm hình của Hào ca từ phim sẽ là những hình ảnh sinh động và đẹp hơn rất nhiều so với khi chụp làm mẫu.

Mừng trang thứ 100, mong vẻ đẹp của người mãi là mùa xuân, đến hẹn lại lên.
Về Đầu Trang Go down
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun May 05, 2013 2:28 pm

Những chấm phá đa sắc


Thấy khang_pham_sinh nhận xét ka diễn những vai có tính cách rất khác mình một cách nhập vai cứ như đó là con người thật của ka ngoài đời vậy, thì Hacy điểm lại thấy hầu hết các vai của ka đều có sự hòa âm giữa những mặt tính cách đối lập có khi giống như 2 thái cực hoàn toàn khác nhau nhưng được ka thể hiện hòa quyện trong cùng một vai diễn rất nhuần nhuyễn, không hề có sự gượng ép đột ngột, khiến các nhân vật của ka rất đời, đầy đủ hỉ nộ ái ố, có mặt đáng thương, có khi đáng giận và vì những vai diễn đó đa sắc như vậy nên cuối cùng không ai nỡ ghét cả.

Vai Đàm Quán Nhất qua 2 trích đoạn trên là sự pha trộn một cách lạ lùng giữa tính cách thẳng thắn, mạnh mẽ, ghét ác như thù và sự mưu mô, khôn khéo ngầm để đạt địa vị đỉnh cao, anh chung tình, cao thượng sẵn sàng chấp nhận người mình yêu đã từng có thai và mất đứa con với người đàn ông khác, sẵn sàng kiên nhẫn ngồi chơ "lấp chỗ trống" không hề tự ái nhưng không chịu đựng nổi khi vợ mình giấu chuyện gặp lại người yêu cũ. Anh bảo vệ công lý nhưng cuối cùng biến thành tội phạm bắt cóc phụ nữ trẻ em vì khát vọng điên cuồng muốn trả thù tình địch. Anh tình nguyện đứng ra tiếp máu cho tội phạm để giúp chuyện tra án thành công và kênh kiêu ra mặt để trả đũa một cấp trên từng khinh miệt anh. Thật ra trong 45 tập phim thì đến tập 16 anh mới xuất hiện, nhưng vẻ đẹp, tính cách độc đáo của anh thật khiến ta điên đảo.

Nếu bạn có dịp xem Giấc mỗng Ly Giang, sẽ thấy Trần Hạo Uy là một tính cách độc đáo khác. Ban đầu anh đến công viên giải trí Ngu Tự, ngầm liên kết với Lâm Lung toan chiếm đoạt công viên từ tay cô em họ của Lâm Lung là Vũ Nhu. Nhưng dần Hạo Uy yêu Vũ Nhu dù không được đáp lại, và anh từ bỏ tham vọng, tận tâm giúp Vũ Nhu chống lại thủ đoạn của Lâm Lung, nâng đỡ cô đứng vững sau cuộc hôn nhân đổ vỡ với Trọng Văn, một nhà điêu khắc lắm tài nhiều tật. Điều đặc biệt là khi còn là kẻ phản diện, anh làm điều xấu bằng tất cà...chính khí của mình, khiến cái ác của anh có một ngạo khí lạ lùng, không chút thấp hèn, anh mưu mô nhưng vẫn cưu mang những người bạn cũ thuở hàn vi, vẫn hy vọng cậu em kết nghĩa Trọng Văn được hạnh phúc, vẫn dịu dàng với Vũ Nhu. Còn khi anh trở thành người tốt, anh làm việc tốt với tất cả tà khí để đương đầu với kẻ xấu. Anh đưa ra băng ghi âm cuộc nói chuyện đầy mưu mô của Lâm Lung và chấp nhận từ chức để hạ gục cho được Lâm Lung, anh đốt pháo chọc tức cô này và lăng nhục cô ta không chút nể nang. Ở anh có cả sự gian tà, đểu cáng với kẻ mà anh ghét và sự tận tụy quên mình với người mà anh yêu mà không cần đáp lại. Đặc sắc nhất khi anh cầu hôn Lâm Lung để cô ta không hại Vũ Nhu nữa bằng ánh mắt nghẹn ngào, phẫn uất, sống không bằng chết thì anh đã làm cô ta chua xót, cay đắng hơn bất kỳ lời nhục mạ nào anh đã từng nói vì cô nhận rõ tình yêu của anh với Vũ Nhu vĩ đại đến chừng nào. Nếu mọi người trong Giấc mộng Ly Giang đều tỉnh mộng với nỗi cay đắng vì mọi mộng ảo về tình yêu, danh vọng, quyền lực đều vỡ tan thì Hạo Uy từ thực tế thô ráp lại đi dần vào mộng với tình yêu cao đẹp của anh và ở lại mãi trong giấc mộng hoang đượng.

Bảo ka lại là một tính cách đầy mâu thuẫn khác luôn giằng xé giữa yêu và hận, ông yêu vợ suốt đời và cũng hận bà suốt đời. Ông tàn ác nhưng lại thương con, yêu gia đình, trước kẻ thù mà ông đã tóm được trong tay nhưng lại không đánh chết vì "nếu làm vậy gia đình tôi tan nát hết sao?" Ông tham lam tiền tài, danh vọng, nhưng thực chất điều ông đi tìm cả đời chỉ là khung cảnh đầm ấm của một bữa cơm gia đình có đủ một nhà bốn người hòa thuận vui vẻ. Bảo ka là kẻ ác nhưng thẳng thắn, mạnh mẽ đến nỗi có mama xem phim đã nhận xét : "Bên cạnh Lương Kim Bảo, tất cả những người khác đều là...tiểu nhân".

Không những vai ác của ka có mâu thuẫn nội tại mà vai tốt cũng có nhiều mặt đối lập. Anh Phi Vân giằng xé giữa tình yêu thiết tha và nỗi e sợ bị tổn thương, sợ không thể mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho Liên Thiền nên cách hành xử của anh bên ngoài tàn nhẫn nhưng ánh mắt luôn phản lại anh, tố cáo một tình yêu sâu đậm. Anh là điển hình cho giới hiệp khách ngoài lạnh trong nóng, gọi tắt là....nóng lạnh! Sự mâu thuẫn được bộc lộ tinh tế trong từng ánh mắt, nét môi, từng cử chỉ bàn tay khiến vai hiệp khách của ka thoát ra khỏi khuôn sáo bình thường sống mãi trong lòng khán giả.

Anh Thiết Y có 2 tính cách trái ngược, bề ngoài anh nóng như lửa, gây lộn với người đẹp chẳng hề nể nang người ta là phái nữ nhưng khi có chuyện anh cực kỳ nghĩa hiệp, dám quỳ xuống để đổi lấy sự an toàn cho nàng, còn nuôi bệnh rất chu đáo nữa. Anh là vai diễn được fan TRung Quốc yêu mến nhất trong toàn bộ các vai diện của anh.

Thái Tổ ca ca tràn ngập chính khí nhưng cũng không kém thủ đoạn, nóng nảy, đầy ngạo khí "bá quyền nước lớn" khiến cho tính cách của Hoàng đế rất chân thật, ngài không cần ra vẻ bí hiểm, cao xa nhưng vẫn không có ai sánh kịp trí tuệ của ngài, mà trí tuệ ấy lại dựa trên nhân nghĩa, tự tin vào chính nghĩa của mình chứ không như những kẻ khác động một chút là giết người cho yên tâm. Ngài là một vị vua lo việc nước có thể gác lại tình riêng, nhưng cũng vì tình mà đơn thân đi tìm người yêu cho thỏa lòng mong nhớ. ngài có cả thiên hạ trong tay nhưng lại ngồi trên ngai vàng mắt long lanh ngấn lệ vì nỗi cô đơn thăm thẳm khó ai thấu hiểu được.

Mình cũng thích phong cách của nhân vật Nhan Triều Hải trong Hào môn bản sắc. Con người tưởng chừng ham danh, ham quyền, bày đủ mưu mô với anh mình, nhưng khi thấy người chị dâu mà anh thầm yêu hơn 20 năm chịu khổ, chịu uất ức vì người chồng trăng hoa, anh sẵn sàng từ bỏ lợi ích riêng, giúp cho con của người mình yêu để cô cảm thấy an ủi, khi cô bệnh nan y, anh thẳng thẳn bênh vực, tuyên bố công khai tình yêu với cô, rồi cắn răng từ bỏ quay lại làm hòa với vợ để cô yêu lòng điều trị. Con người ban đầu gió chiều nào theo chiều ấy lại rất bình tình nhắm mắt cam chịu khi anh mình chỉa súng vào đầu vì hiểu lầm, trong khi có những kẻ khác giết người không gớm tay nhưng gặp nguy hiểm lại quỳ van xin tha mạng! Và kẻ si tình đơn phương hơn 20 năm từng điên cuồng vồ vập từng ánh mắt, lời nói của người mình yêu để khẳng định người ấy có xúc động vì mình, nay điềm tĩnh nói: "Tất cả nỗi nhọc nhằn của anh không đáng vào đâu, vì anh đợi em" để rồi nhận được 1 câu an ủi "Nếu ngày nào đó, tôi từ bỏ được tình cảm với anh chú, tôi sẽ đến tìm chú", nghe một câu hiếm có như vậy mà anh chỉ lặng lẽ gật đầu rồi đi, không bám víu mừng rỡ như xưa, có lẽ vì biết rõ đó là lời an ủi, và chỉ cần như vậy là đủ đối với anh. Từ kẻ nhỏ nhen biến thành người cao thượng mà ka diễn cũng rất tự nhiên không có gì đột ngột gò ép.

Hầu như các vai diễn phức tạp không làm khó được ka, mà còn khiến ka như cá gặp nước, nhất là khi máy quay chiếu cận mặt ka thì ánh mắt ngàn lời vạn ý kia tha hồ thổ lộ, đôi môi như cánh hồng hàm tiếu càng làm say lòng người. Vì vậy đã có bạn gọi ka là kính vạn hoa.
Về Đầu Trang Go down
Cung Phi Vân

Cung Phi Vân


Tổng số bài gửi : 57
Join date : 07/09/2012

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeMon Aug 05, 2013 8:13 pm

Cám ơn đời


by hacynuhiep


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 1noj

Cám ơn đời đã phát hiện ra anh, khi môi hàm tiếu chưa khuynh thành, khi sóng mắt đa tình chưa não nhân, khi anh chỉ mới là viên ngọc thô chưa mài giũa.
Cám ơn đời đã tạo cơ hội cho anh, cho anh là người đá cứng rắn mà có trái tim tan chảy, cho anh là chàng khờ vụng về mà đầy bản lĩnh rung động tuyệt thế giai nhân.
Cám ơn đời đã níu chân anh, khi anh lạc bước giữa phồn hoa xứ người, kịp thoát kiếp “công dân hạng hai” quay về làm sơn tặc chọc trời khuấy nước.
Cám ơn đời đã giang rộng vòng tay, khi anh chênh vênh trên bờ vực thằm sâu, cho anh đứng lại trên đôi chân của mình, hiểu rõ lẽ sống và từ đó trưởng thành chín chắn.
Cám ơn đời đã tạo các trang anh hùng các trang hiệp khách, cho anh mặc sức vẫy vùng cho anh thi thố, cứ như thể các bậc hào kiệt ấy là dành riêng cho anh.
Cám ơn đời đã nhào nặn người quân tử bậc chính nhân, cho anh đường hoàng ra vào lầu các, nét điềm tĩnh cương nghị nhận sự ngưỡng mộ nhân sinh.
Cám ơn đời đã nát óc sinh ra những ác thần quyến rũ, cho anh điên đảo thị phi, cho anh rắp tâm biện hộ, để ta say và ta thông cảm.
Cảm ơn đời đã rót ly hận vào ánh mắt anh thành biển rộng, châm chua cay vào nét nhếch khinh ngạo của làn môi, ướp men say vào lúm đồng tiền duyên dáng, để hun đúc thành nét ma mị có một không hai, ai gặp may chẳng biết anh thì thôi, ai lỡ nếm rượu nồng ấy rồi suốt đời vương vấn mãi.
Cám ơn đời đã tặng anh tuổi xuân bất tận, nét trẻ thơ còn đọng mãi tuổi năm mươi.
Cám ơn đời đã giữ lại cho anh vẻ khiêm tốn nguyên sơ, hồn trong sáng chưa vấy bụi trần hư danh ảo vọng.
Cám ơn đời đã cho anh một vị trí, không quá cao nhưng dộc đáo giữa muôn sao.

Cám ơn đời cho anh xuất hiện giữa đời em, xua tan ưu phiền trả cho em niềm vui sống.
Cám ơn đời cho em một giọt lê rưng rưng, một nét mày xuân sơn điểm tuyết
Cám ơn đời cho em một nụ cười rạng rỡ dương hồng, một gương mặt nhìn nghiêng điêu khắc đẹp hơn ngọc quý
Cám ơn đời cho em một lần hối tiếc rằng bỏ lỡ thời gian bao năm tháng chẳng nhận ra anh
Cảm ơn đời cho em cố chấp tìm anh, để rồi nghiêng ngửa, để rồi đắm say chiếc kính vạn hoa muôn màu anh hiển hiện
Cám ơn đời đã cho anh gần thật là gần, chỉ cách một bức màn hình là có thể vươn tay chạm tới
Cám ơn đời đã khiến anh xa thật là xa, đủ để em nén lòng tham vọng, khỏi đuổi theo anh như cánh thiêu thân.

Mỗi lần nghĩ về anh, em đều bật nên rất nhiều lời
Cảm ơn đời
Cám ơn đời
Cho anh được là anh
Cho em được là em.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN D6j
Về Đầu Trang Go down
Cung Phi Vân

Cung Phi Vân


Tổng số bài gửi : 57
Join date : 07/09/2012

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeThu Sep 26, 2013 12:51 pm

Bài Cám ơn đời được ss Hacy tự dịch ra tiếng Bông như sau

感谢今生

感谢今生已发现你,从某笑容未傾城, 从双眼波未惱人,从你只是一片璞玉
感谢今生已给你机会,让你化 作有情的石头人, 还是傻小子独占佳人心
感谢今生已抱着你的脚步,免得你失蹤在繁花远处, 让你回到故乡纵橫滿意
感谢今生已宽待你,免得你絆倒在花年,让你住着坚強,从此醇熟長成
感谢今生已创造很多英雄與俠客.让你明证实才象这些豪杰的是你
感谢今生已雕刻正人君子,让你表示非常坚毅,冷静的性格
感谢今生已用心劳苦生下这些魅力的恶神,让你颠倒是非,让我们沉醉和同感
感谢今生已斟離恨在你的眼神,加辛酸在你轻傲的角嘴,腌酒香在你的酒窩, 让任何人饮此酒不能忘你.
感谢今生已送给你不尽的青春, 兒僮的笑容.
感谢今生已守着给你谦虚,青洁的心,无染贪望
感谢今生已给你这个位置,不太高但独特在千万星球

感谢今生已让你出现在我的生命, 掃尽悲哀,还给我欢乐
感谢今生已送给我一滴泪,双眉点雪花
感谢今生已让我看到一朶阳光的笑, 一个侧面帅似宝玉
感谢今生已让我后悔因为多年不认识你
感谢今生已让我固执追寻你,然後傾倒,最後中你毒了
感谢今生已让你我这么近,只隔一幅熒帡就可以携手
感谢今生已让你我这么远.够让我不能追隋你象飞蛾

每次想到你,我都赞诵
感谢今生
感谢今生
让你是你
让我是我

Về Đầu Trang Go down
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 745
Join date : 08/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeThu Jan 23, 2014 9:00 am

Yêu nụ cười anh

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Jgpt

Yêu nụ cười anh ngạo nghễ ngời ngời nét thanh xuân trước cửa tam quan Thanh Thành, chỉ với một thanh đao chưa rút ra khỏi vỏ đã đánh khắp thiên hạ không đối thủ.
Yêu nụ cười anh lúng túng e ấp thuở rung động ban đầu, khi giai nhân nũng nịu ôm choàng lấy anh trên lưng ngựa, duyên dáng yên giấc trong lòng trang hiệp khách.
Yêu nụ cười anh bộc trực can trường ghét ác như thù, cũng là nụ cười làm tan chảy trái tim từng khép kín của một người đẹp
Yêu nụ cười anh tỏa nắng ngày thắng trận trở về trùng phùng với người yêu, cành hoa dại anh tặng nàng dường như lộng lẫy hơn trong bóng nụ cười anh.
Yêu nụ cười in rõ hai chữ hạnh phúc khi sánh bên nàng trên bến Trừ Châu, nụ cười ngỡ ngàng vì biết một hiệp khách lang thang như mình lại được tiểu thư đài các đem lòng yêu quý.
Yêu nụ cười anh ngượng ngùng khi tóc đã pha sương còn nói lại lời yêu, còn đi tìm hạnh phúc.
Yêu nụ cười anh bao dung cùng với bờ vai từ ái sẵn sàng dành cho những con thân yêu nương tựa giữa biển đời mênh mông.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Eorf


Yêu nụ cười anh say máu tham vọng khao khát võ công tuyệt thế mà hủy hoại tình thân và cả chính mình.
Yêu nụ cười anh thâm hiểm buộc thiên hạ khiếp sợ hoang mang lùi bước để lại cho anh khoảng trống cô đơn rợn người.
Yêu nụ cười anh đắng cay khi tình yêu vụt khỏi tầm tay, khi quá thừa quyền lực mà thiếu một bàn tay nồng ấm ân tình.
Yêu nụ cười anh đầy nước mắt điên dại ngày anh chợt nhận ra mình mất tất cả, rằng những gì mình truy đuổi chỉ là ảo vọng.
Yêu nụ cười anh ma mị trên bờ vực từ bỏ quyền làm một người đàn ông chân chính vì khát vọng đệ nhất võ lâm.
Yêu nụ cười anh đắc thắng khi đã từ bỏ chính mình để vượt khỏi sự rẻ khinh bất công của thế gian cứ nhắm vào kẻ kém tài.
Yêu nụ cười anh bừng sáng trong xiềng xích, trước giờ sinh tử khi tìm lại được thâm tình

Yêu nụ cười anh còn đội lốt tà gian khi trái tim anh đã định hình chính trực.
Yêu nụ cười anh còn trẻ thơ thánh thiện mà tâm hồn đã biến đổi vô chừng
Yêu nụ cười anh chênh vênh 2 bờ thiện ác điên đảo thế nhân
Yêu nụ cười anh xán lạn không gợn bóng mây cho hồn ta tắm mát gió xuân về
Yêu nụ cười anh hồn nhiên nhưng ánh mắt kiên cường bất khuất
Yêu nụ cười anh là hoa hồng, là men rượu hay độc dược đắm say?


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN 2a9w
Về Đầu Trang Go down
https://howiehuang.forumvi.com
hacynuhiep

hacynuhiep


Tổng số bài gửi : 475
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeSun Mar 16, 2014 2:15 pm

Nghĩ về anh


Xem các phim của Hào ca, mình luôn có cảm xúc giống như đang xem…truyện Kiều. Không phải mình là người đầu có ý nghĩ liên tưởng này đâu, bên baidu có bạn đã so sánh sắc đẹp của Hào ca là “làn thu thủy, nét xuân sơn” rồi, vì câu thơ Kiều này vốn lấy từ thơ cổ Trung Hoa nên bên ây lấy ra dùng là đương nhiên. Xem phim của Hào ca, cũng giống như theo dõi số phận của những nhân vật trong truyện Kiều muôn hình vạn trạng, người đáng thương kẻ đáng giận, nhưng cuối cùng không nỡ ghét ai vì họ đều rất người với đầy đủ ưu khuyết điểm của người thật, mà đôi khi ta cũng tìm thấy ở chính mình, dù ta không làm…tới bến như họ.

Các nhân vật của ka có khi văn nhã cao quý “một vùng như thể cây quỳnh cành giao” như Mục Sinh, Từ Chấn Phong, nhưng cũng không ngại biến hóa thành gian ác tầm thường, không ngại lột tả sự thô lậu khả ố như truyện Kiều đã dám …chửi thề “chém cha cái số hoa đào”, “gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao?”, chẳng hạn như nhân vật phản diện Đồng Thủ Thành của ka đã…tè một bãi vào tấm bảng Tiết phụ khả phong!


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Chanphong5a


Ánh mắt của ka chan chứa tình ý như nàng Kiều mang trong mình “một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”, trong ánh mắt ấy có cả “vầng trăng ai xẻ làm đôi, nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường” như khi Triệu Khuông Dẫn từ giã Châu Nga Hoàng. Ka có nét chọc trời khuấy nước của Từ Hải “dọc ngang nào biết trên đầu có ai” trong Triệu Khuông Dẫn, vừa có nỗi day dứt “yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau” với Cung Phi Vân, Trình Thiết Y. Nhân vật của ka không chỉ là người tốt mà còn vướng nhiều sai lầm kiểu nàng Kiều lầm theo Sở Khanh, lầm nghe Hồ Tôn Hiến khuyên hàng Từ Hải như các vai phản diện của ka Lương Kim Bảo, Đàm Quán Nhất vì một ý nghĩ sai lầm nào đó mà làm điên đảo cả cuộc đời minh và người xung quanh.

Nhớ chuyện hồi trẻ của ka, vì ka có thân thủ rất tốt mà được Thành Long chọn vào một vai thứ chính trong phim của siêu sao hành động này. Lúc ấy ka đã nhận lời, nhưng sau đó lại được mời vào phim Xạ điêu anh hùng truyện 1988 vai Quách Tĩnh, ka nhận vai này và lỡ dịp đóng phim Thành Long. Nhắc chuyện này ka không hối hận, với tính lạc quan của mình, ka nói vui, nếu nhận vai kia biết đâu bây giờ đã bị chấn thương đến…bán thân bất toại rồi! Ka nghĩ vậy không phải không có lý, vì trước đó ka đã đóng một phim điện ảnh hành động, bị gãy chân phải bỏ vai.  Nhưng giả dụ ka đóng phim Thành Long thuận lợi, trở nên nổi tiếng cỡ như Lý Liên Kiệt đi nữa, thì ka sẽ vẫn chỉ là một ngôi sao cơ bắp, dùng cú đấm làm sự nghiệp thôi. Còn Hào ca như chúng ta vẫn biết, dù ka có là đại hiệp như Cung Phi Vân, Thiết Y, Triệu Khuông Dẫn, là chính nhân quân tử như Mục Sinh, Tôn Tế Sinh hay đại gian đại ác như Lương Kim Bảo thì thế mạnh của ka vẫn là nét diễn có chiều sâu tâm lý hiếm thấy. Ta yêu Phi Vân không vì võ công của chàng mà vì nỗi day dứt, tình yêu không thể nói của chàng với Liên Thiền, ta yêu Thiết Y không chỉ vì chàng dũng cảm hiệp nghĩa mà chàng yêu và rung động một cách tinh tế, ta yêu Triệu Khuông Dẫn không chỉ vì chàng là anh hùng cứu mỹ nhân, võ công cái thế giành được thiên hạ, mà vì thái độ trân trọng của chàng đối với mối tình tuyệt vọng, chàng dũng cảm nhất không phải trên chiến trường mà dũng cảm khi dám trực diện đối diện những thời điểm khó khăn, chủ động giành ngai vàng, giành binh quyền mà không trái nhân nghĩa, không gây đổ máu. Ta yêu Mục Sinh, Chấn Phong có những cơn giận đáng yêu của người chính trực để đưa những vai thiên thần ấy gần hơn với đời thường. Ta day dứt với Hoài Ân, Quán Nhất, Lương Kim Bảo là kẻ ác nhưng chưa bao giờ ngừng yêu thương, chưa bao giờ ngừng khát vọng sống một cuộc đời an lành. Có phải vì có ka mà đạo diễn nổi tiếng màu mè Vu Chính đã dựng một kịch bản cổ trang tâm lý hiếm thấy là Khuynh thành tuyết trong ấy đầu dây mối nhợ mọi mâu thuẫn chính là tham vọng của Hàng lão gia, rồi cũng vì sự ăn năn hối hận của Hàng lão gia mà tiếp tục nảy sinh mâu thuẫn khác.

Ka có ánh mắt rất lạ, luôn biến ảo và hàm chứa ngàn lời vạn ý, tha hồ cho fan của ka phỏng đoán dệt thành văn, thành thơ cả những điều kịch bản chưa nói, chỉ có ka phát triển thành vô hạn. Ánh mắt bất khuất, có khi bi thương, có khi tha thiết, có khi lóe lên nét tinh nghịch và đặc biệt mỗi vai một kiểu nhìn, không trộn lẫn với bất cứ vai nào khác của ka. Ánh mắt ấy càng lạ khi kết hợp với nét môi có khi đồng nhất, có khi tạo mâu thuẫn môi cười mà mắt khóc, miệng nói vô tình mà ánh mắt tình cảm chứa chan.


Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Mucsinh2


Quen coi ka diễn rồi, coi nhiều phim khác tuy rất màu sắc lộng lẫy nhưng sao không thấy xúc động, tự hỏi vì sao? Rồi tự trả lời, tiếc thay các diễn viên ấy tuy cũng rất có nghề, nhưng họ chỉ có một nét mặt, một cái nhìn, nhìn đâu chỉ thấy đó, chứ không còn gì sâu hơn nữa, không có mâu thuẫn bên trong như ka. Có thể nói như một nhân vật trong phim Thủy Vân gian của Quỳnh Dao so sánh sắc đẹp của 2 cô gái, cô thứ nhất đẹp lộng lẫy nhưng bộc lộ hết ra ngoài, không còn gì đề khám phá nữa, cô thứ hai càng nhìn càng đẹp, luôn ẩn chứa điều gì đó khiến ta cứ muôn tìm hiểu mãi, nét đẹp trong diễn xuất của ka cũng như cô gái thứ hai vậy.

Cho nên, fan nào trúng độc ka thì thảm rồi, ham hố coi liền một ngày mười mấy tập phim của ka còn thảm hơn, vì càng coi càng thấy đẹp, càng thấy hay, rồi hóa cuồng vì ka mất thôi…

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Ngua2
Về Đầu Trang Go down
maichau

maichau


Tổng số bài gửi : 60
Join date : 14/05/2011

Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitimeFri Dec 05, 2014 4:29 pm

Hôm trước đọc bài nói về các diễn viên đóng vai Anh hùng xạ điêu từ trước đến nay, thấy nói về ka rằng ka là một diễn viên rất nổi tiếng ở thập niên 90, bây giờ vẫn còn đóng phim nhưng không còn hot nữa vì ngày nay người ta chỉ thích xem phim thần tượng.

Thông tin này có vẻ chủ quan từ phía người viết chứ không dựa vào nguồn gốc nào cả. Không phải vì mình là fan của ka mà tức, nhưng nhận định như vậy không chính xác.

Nếu nói cho đúng, ka chưa bao giờ thật "hot" như các diễn viên cùng thơi cỡ Kính ca, Dicky...trong thập niên 90, đa số ka chỉ đóng vai nhì như trong Hí thuyết Càn Long, Bảo Tiêu, Mã Vĩnh Trinh, chỉ đến khoảng 1998-2000 ka mới vào vai chính trong 1 số phim ngắn như Đa tình đao, Mê Hiệp...Ka được biết đến, được yêu quý là nhờ vào vẻ đẹp và tài năng diễn xuất đặc sắc, ka không tạo nên làn sóng ồ ạt rồi vụt tắt như một số trường hợp khác, mà tạo hiệu ứng lâu bền, sâu sắc trong những người biết dến ka, ngày nay hỏi lại nhiều papa, mama sẽ phát hiện họ đều là "fan" bự của ka, vẫn ngưỡng mộ vẻ đẹp của ka.

Nếu nói đến đỉnh cao thì không phải thập niên 90 mà là những năm 2000, với Giang sơn mỹ nhân tình là một siêu phẩm thật sự, cho đến nay vẫn được nhắc nhở đến như một vai diễn độc đáo (nhưng chả biết người viết thông tin đó có biết vai diễn Triệu Khuông Dẫn của ka không?) và ngay lúc đó, ka đã được các mạng bình chọn là diễn viên ngoài lục địa được yêu thích nhất của năm.

Tại Trung Quốc, Đài Loan, Ninh vi nữ nhân (Người đàn bà bất hạnh) đạt rating đáng kể, nói chung chiếu ở đâu là ở đó "hốt sạch" khán giả truyền hình, trong vai của ka là vai được yêu thích nhất.

Từ năm 2010, các phim Yên vũ tà dương (Tắt lửa hận thù), Hạ gia tam thiên kim (3 chị em gái) đều là phim đình đám, trong đó vai diễn của ka tuy là papa nhưng đều ấn tượng, ngay cả khi qua Việt Nam cũng tạo làn sóng nho nhỏ trong người yêu phim, vai Lương Kim Bảo được nhiều bà, nhiều chị bênh vực chằm chặp dù ảnh ác quá trời, khi nào có chiếu Hạ gia thì cái forum rất hẻo lánh của Hacy dành cho ka lại rộn rịp với lượng người xem đáng nể. Thật ra khi phim của ka chiếu trên Đài thì topic có liên quan của forum có số lượng người xem tăng rấg nhiều, chứng tỏ sự quan tâm về ka rất nồng nhiệt. Báo Trung Quốc đã đăng có nhiều khi ở một Đài truyền hình có tình trạng....Huỳnh Văn Hào đấu Huỳnh Văn Hào rất kịch liệt, lý do là cùng lúc chiếu 2-3 phim có ka đóng.

Đặc biệt là trường hợp phim Tân Tiếu ngạo giang hồ 2013, ban đầu báo đều đăng danh sách diễn viên theo thứ tự bình thường như trước Hoắc Kiến Hoa, Viên San San, Trần Kiều Ân, Dương Dung...rồi mới tới Huỳnh Văn Hào, vì Nhạc Bất Quần là vai papa mà. Thế nhưng khi các tập phim thể hiện sự phát triển tính cách "ngụy" của ka lên đến đỉnh điểm là...tự cung, cùng với ý kiến hâm mộ cuồng nhiệt của fan và rating đạt mức thần thoại, báo đã đổi ngay thứ tự diễn viên cho Huỳnh văn Hào đứng đầu tiên trong danh sách! Và hàng loạt bài ngợi ca tài diễn xuất của ka, coi ka là phiên bản Nhạc Bất Quần kinh điển nhất từ trước đến nay. Sau đó, khi mời ka đóng Tứ đại danh bộ với các diễn viên thần tượng, thì ka được xưng tụng là "thần tượng vĩnh viễn".

Sở dĩ trước nay ka không quá hot là vì nhiều lý do, đầu tiên ka không hề đánh bóng tên tuổi của mình, đi đóng phim xong là...về nhà tập xe đạp, leo núi chờ phim khác, đi phỏng vấn cũng không khoe khéo, khoe khổ như các diễn viên khác mà toàn khen... bạn diễn của mình! Mặc dù ít nói, nhưng nói ra câu nào cũng chứng tỏ ka nghiên cứu vai diễn rất sâu sắc như khi ka nhận xét rằng Triệu Khuông Dẫn là một Hoàng đế cô độc và ka đã lột tả đến tận cùng sự hoang vắng cô độc ấy khi hoàng đế ngồi trên ngai vàng, mắt đọng những giọt lệ u uất không rơi sau tấm rèm châu dường bệ của mũ miện Hoàng đế. Thứ hai ka có tài biến ảo thiên hình vạn trạng, từ hoàng đế uy nghi đến thái giám tếu táo chân đi chữ ngũ, từ bậc chính nhân quân tử đến kẻ gian ác, theo lời nhận định của báo giới là "anh đóng vai gì thì giống vai dó" mỗi vai rất khác biệt, từ thần thái đến tạo hình, ngôn ngữ, cử chỉ, đến nỗi có người xem ka đóng 5-6 phim mà vẫn không nhận ra là do cùng một người đóng, có bạn cứ ngờ ngợ nhưng không dám tin hai nhân vật quá khác nhau như Phùng Hoài Ân băng giá, âm hiểm lại cũng có thể là Hạ Chính Tùng nhân hậu, biết yêu thương tha thiết. Đến nỗi hầu như khi có vai mới của ka thì báo lại bình rằng "Huỳnh Văn Hào hoàn toàn lột xác", nhưng vai nào cũng bảo là lột xác hết, hóa ra ka là rắn, lột da sống đời sao?=))

Người yêu ka sẽ ấm ức cho ka vì ka tài giỏi, đẹp trai mà danh tiếng không bằng những người khác, nhưng mục đích làm nghệ thuật của ka hầu như không chú trong sự nổi tiếng mà là sự thành công. Ka chọn vai kỹ, sao cho có nét mới so với vai trước đây, cho dù cùng kiểu vai nhưng ka luôn chú trọng tạo hình, tính cách có nét riêng, dù là tạo hình cũ đẹp hơn nhưng ka vẫn không lập lại. Từ lúc mới vào nghề, ka đã phát biểu: "Muốn thử thách nhiều vai, nhiều số phận khác nhau", cho đến bây giờ ka vẫn giữ đúng lập trường này, dù vai lão, vai phụ, hễ vào tay ka đều ấn tượng, nhiều khi còn đè chết tươi cả vai chính! Có lần mình comment trên weibo, nói vui: "Muốn ka không hại người, hãy cho ka đóng vai chính!"
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN   Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Các banner, artwork đã post trên DAN
» Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010
» Cảm nhận tháng 6(1/6 đến 25/6)
» Cảm nhận từ phim của Hào ca
» [Vietsub]Ninh vi nữ nhân (2/34)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Howie Huang Huỳnh Văn Hào  :: Kho báu Hào môn :: Văn phòng tứ bửu (cảm nhận)-
Chuyển đến