Howie Huang Huỳnh Văn Hào
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Howie Huang Huỳnh Văn Hào

Forum là nơi tập hợp các thông tin, hình ảnh, clip, bài viết cập nhật về diễn viên Đài Loan Huỳnh Văn Hào (Howie Huang).Thân ái đón chào tất cả các bạn cùng sở thích.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tiếng Trung qua ẩm thực
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeFri Dec 25, 2015 10:36 pm by Admin

» [2015] Phi đao hựu kiến phi đao | Huỳnh Văn Hào, Lưu Khải Uy, Dương Dung
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeTue Nov 24, 2015 3:34 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Triệu Khuông Dẫn
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 1:23 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Trình Thiết Y
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 9:20 am by Admin

» [1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeTue Sep 01, 2015 3:40 pm by Admin

» Hình tặng sinh nhật Hào ca
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeTue Jul 21, 2015 3:30 pm by Admin

» Phim chiếu trong tháng
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeFri Jul 10, 2015 10:26 pm by Admin

» [Tùy bút] Hacynuhiep
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:28 pm by Admin

» Weibo 2015
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:16 pm by Admin

» [2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeFri May 15, 2015 10:34 pm by Admin

Most Viewed Topics
[1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
[2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
[1996] Thiên sư Chung Quỳ| Kim Siêu Quần, Phạm Hồng Hiên, Huỳnh Văn Hào
[1997]Mã Vĩnh Trinh | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Du Tiểu Phàm, Phạm Băng Băng
[2011]Hạ gia tam thiên kim |Trương Mông, Trần Sở Hà, Đường Yên, Huỳnh Văn Hào
Hào môn hội ngộ
[1998]Đa tình đao | Huỳnh Văn Hào, Hà Mỹ Điền, Cung Từ Ân, Lâm Vĩ
[1988]Võ lâm ngũ bá | Huỳnh Văn Hào, Trần Ngọc Liên
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm
[2007]Hào môn bản sắc | Huỳnh Trọng Côn, Huỳnh Văn Hào, Ông Gia Minh

 

 Bảo trọng (by Minhlan)

Go down 
Tác giảThông điệp
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Bảo trọng (by Minhlan) Empty
Bài gửiTiêu đề: Bảo trọng (by Minhlan)   Bảo trọng (by Minhlan) I_icon_minitimeSun May 22, 2011 10:37 pm

Truyện ngắn:
Bảo trọng, em yêu anh,

Phân vai:
Huỳnh Văn Hào: Chí Khang
Hà Mĩ Điền: Linh Nhi

Linh Nhi là một nhân viên kế toán tại một công ty nhỏ. Cô là người nghiêm túc, hiền lành và chịu khó, sống giản dị. Năm 22 tuổi, cô lấy chồng. Vào đêm tân hôn, cô phát hoảng và phản kháng dữ dội với tân lang bằng cách nôn ngay trên gối long phụng. “Lãnh đạm” là tên gọi cho căn bệnh của cô. Sau 3 tháng, họ ly hôn mà chưa qua một lần chăn gối. Cô trở về với cuộc sống độc thân và như cô thú nhận: “vậy là thoải mái nhất”.

Chí Khang là một luật sư hào hoa phóng túng. Anh nghiện sex và hầu như luôn có các cô gái vây quanh. Cuộc sống của anh là trên những chiếc Limousine sáng bóng, trên du thuyền, trong những đêm vũ hội kéo dài không dứt, tiếng nhạc ì đùng chen đua cùng tiếng cười khanh khách, xen lẫn bao lời hoa mỹ, mời gọi. Anh gọi đó là: “giấc mơ đường mật”.

Họ gặp nhau trong một chiều mưa lất phất. Họ nhìn nhau, mỉm cười. Họ hẹn hò, trao nhau nụ hôn đầu tiên nồng ấm, hứa hẹn một đám cưới long trọng. Họ chia tay nhau trong lưu luyến. Họ mong chờ, nhớ nhung. Họ gặp lại nhau, hôn nhau, và yêu nhau. Bảy ngày sau, họ thật sự là của nhau cũng trong một đêm mưa lất phất. Họ hạnh phúc nhìn những giọt mưa ngọt ngào đua chen phả vào tấm kính cửa sổ, với tiếng tí tách tí tách rộn ràng !

Năm ngày sau, Linh Nhi chết lặng trước câu nói dửng dưng của anh: “Tôi không yêu cô. Cảm ơn cô đã cho tôi những đêm ái ân ngọt ngào. Thôi nhé ”.

Cô sụp đổ, ngã quỵ tại nơi họ gặp nhau lần đầu tiên.

Từ đó, cô làm bạn với dế, với gián, chuột, với đống quần áo bẩn và chén bát chưa rửa. Cô nằm lăn trên ghế, nhìn lên trần nhà, cầm điện thoại, hy vọng. Im lặng. Gió thổi. Mưa tí tách. Đêm dài. Cô thiếp đi...

Tiếng chuông cửa gọi cô dậy. Ra là anh bạn đồng nghiệp của cô. Cả tuần nay ngày nào anh cũng đến với ước mong những câu châm ngôn về cuộc sống, những câu chuyện anh lấy từ cuồn sách “Hạt giống” anh vừa mới mua sẽ gọi được cô bạn lạc quan của anh trở về. Vô vọng. Linh hồn yếu ớt của cô chỉ muốn ngủ.

Cô nhận ra là cô yêu Chí Khang rất nhiều. Cô yêu anh và yêu anh. Chỉ có vậy thôi. Anh không yêu cô, điều đó không làm cô ngừng yêu anh. Anh là chàng trai đểu cáng. Cô vẫn yêu anh, bằng tình yêu mù quáng. Cô đang để thứ tình yêu ngu dại đó giết chết mỗi ngày. Và cô cứ nằm đó chờ chết.

Anh bạn đồng nghiệp vẫn còn ngồi bên cô.

Bảy năm sau, cô là kế toán trưởng cũng tại công ty đó. Cô bước đi tự tin, lạc quan, hăng say công việc. Anh chàng đồng nghiệp ngày xưa vẫn đang bước đi bên cô. Họ khoác tay, cười nói. Họ là bạn của nhau.

Ngang qua nơi ấy, cô thấy anh.

Họ nhìn nhau, mỉm cười, và chia tay không nói lời nào. Cô quay người, cười buồn, nhìn lên trời, bước đi.

Có tiếng động sau lưng cô : “Ầm…"

Cô quay lại, ngập ngừng bước tới. Trước mặt cô là anh, nằm bất động trên đường. Cô hét lên thật lớn, nước mắt rơi ra. Cô òa khóc gọi tên anh.

Đêm đến, cô không ngủ được. Lặng nhìn những giọt mưa rơi tí tách phả vào tấm kính cửa sổ. Có ánh mắt đang dõi theo cô. Cô biết điều đó. Cô cảm nhận được từng làn không khí chạm vào người cô. Cô bật đèn, nhìn quanh.

Anh ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ, lặng yên không nói lời nào. Nhưng cô thì ngạc nhiên lắm. Cô lắc đầu như để tỉnh mộng. Và cô vẫn thấy anh ngồi đó, bất động, dáng vẻ mịt mờ. Dù rất sợ, cô cũng thầm nhủ rằng, Anh rất đẹp.

- Chí Khang, là anh à ?
- Phải.
- Anh… sao anh ?
- Anh đến gặp em. Anh muốn gặp em.
- Sao anh lại muốn gặp em ?
- Vì em là những gì còn lại của anh.
- Tại sao ?
- Anh không biết. Anh chỉ biết anh yêu em.
- Không, anh không yêu em. Anh từng nói như vậy.
- Vậy sao ? Anh không nhớ.
- Anh quên dễ vậy sao ?
- Anh không nhớ. Nhưng em có thể giúp anh không?
- Giúp anh thế nào ?
- Hãy chấp nhận lời cầu hôn của anh, hãy cưới anh.
- Không.
- Tại sao ? Em từng rất muốn cưới anh.
- Phải. Đến bây giờ em vẫn muốn cưới anh, nhưng em sẽ không bao giờ cưới anh. Em đã quen anh quá nhanh và mất quá lâu để quên anh. Và giờ thì anh hãy đi đi, ra khỏi cuộc đời em, hay ít nhất là ra khỏi đây.
- Anh không thể đi. Anh chỉ đi khi anh cưới em.
- Ra là thế, anh chỉ có thể đi khi anh cưới tôi.
- Em.
- Tôi muốn được một mình.

Cơ thể anh dần tan biến vào hư không.

Hôm sau, cô lại thấy anh ngồi trên chiếc ghế đó, gần cửa sổ. Trời không mưa, cũng không có gió thổi. Cô nằm trên giường, lặng yên. Trời gần sáng, cô bước đến, ngồi trên chiếc ghế gần đó. Họ yên lặng như thế cho đến khi trời sáng. Khi ánh nắng chiếu vào bệ cửa, cũng là lúc cơ thể anh tan biến.

Tám ngày liên tục như thế. Đến ngày thứ chín, cô cất tiếng:

- Anh chỉ muốn thắng thôi, đúng không ?
- Thắng ư ?
- Phải, anh nghĩ như thế sẽ thắng được tôi.
- Có lẽ.
- Vô vọng thôi.
- Linh.
- …
- Em rất đẹp.
- Xin lỗi ?
- Em rất đẹp.
- Tại sao anh nói câu đó, vào lúc này ?
- Anh đã không nhớ em một thời gian dài.
- Anh không phải như thế. Tôi và anh không là của nhau. Anh không phải ở đây.
- Có, vì tình yêu của em.

Cô giật mình, nhìn anh thật lâu. Cuối cùng, cô cất tiếng:

- Tôi không còn yêu anh nữa. Tôi đang sống rất tốt, anh không thấy sao ? Tôi có công việc, có bạn bè, và sắp tới tôi sẽ cưới.
- Vậy thì sao anh lại ở đây ?
- Anh có thể đi.
- Anh rất muốn, nhưng anh không thể.
- Anh đi đi, để tôi một mình… - Cô hét lớn.

Và anh để cô một mình.

Bảy năm sau, đêm đêm anh vẫn ngồi bên cô, yên lặng, cùng bao đổi thay. Cô giờ đã là một giám đốc. Cô có đứa con gái 2 tuổi mà tên tuổi của người bố là một bí mật. Cô nói với anh:

- Tôi không muốn con gái tôi biết đến sự hiện diện của anh.
- Anh sẽ đi.
- Ừ.
- Em nên cưới anh ta ?
- Ai ?
- Anh ta. Bạn đồng nghiệp của em đó. Anh ta rất tốt. Anh ta yêu em.

Cô cười.

- Linh.
- Anh đã biết tại sao anh lại ở đây ?
- …
- Anh không muốn thắng. Điều đó làm anh hạnh phúc.

Cô nhìn anh thật lâu. Cuối cùng, cô cất tiếng như nói với chính mình:
- Ra là vậy.

Anh và cô yên lặng thật lâu. Trời sáng, anh nhìn cô lần cuối, và cô cũng vậy. Anh ra đi.

Ngoài kia, một giọt sương vương vào nụ hồng đỏ.
--------------

"Em mất quá lâu để quên anh, và cả đời để yêu anh. Bảo trọng," - Cô nói khẽ.
Về Đầu Trang Go down
 
Bảo trọng (by Minhlan)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Phim chiếu trong tháng
» Hào ca trong các buổi tuyên truyền phim
» [2007]Hào môn bản sắc | Huỳnh Trọng Côn, Huỳnh Văn Hào, Ông Gia Minh

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Howie Huang Huỳnh Văn Hào  :: Kho báu Hào môn :: Fan fic-
Chuyển đến